Chương 1209
Giang Thượng Minh hét to, khiến rất nhiều người qua đường hoảng hốt nhìn về phía ông ta.
Nhưng Giang Thượng Minh vẫn không hề để ý hình tượng hô to “Cậu Trình Kiêu, xin đợi một chút!”
Trình Đông Hoa quay đầu nhìn thoáng qua Giang Thượng Minh, nghỉ ngờ hỏi: “Giang Thượng Minh? Ông ta lại muốn làm gì?”
Giang Thượng Minh nhanh chóng chạy tới trước mặt Trình Kiêu, mệt đến mức thở hồng hộc, nhưng vấn không dám nghỉ ngơi dù là một giây, vội vàng cúi người với Trình Kiêu.
“Cậu Trình, khi nãy là tôi có mắt không tròng mới đắc tội với cậu, bây giờ tôi xin lỗi cậu, hy vọng cậu có thể trở về tiếp tục tham gia tiệc chúc mừng Trình Đông Hoa tỏ vẻ nghi ngờ, Giang Thượng Đinh này lại phát điên cái gì thế, không phải ông ta chính miệng đuổi Trình Kiêu ra ngoài ư? Bây giờ mới mấy phút trôi qua đã đích thân mời Trình Kiêu quay lại rồi?
Có chuyện gì thế này?
“Tôi không có hứng thú.” Trình Kiêu lạnh nhạt nói, thẳng thừng từ chối Giang Thượng Minh.
“Đừng mà cậu Trình, tôi thực sự biết lỗi rồi, cậu xin cầu rộng lòng tha thứ cho tôi một lần!” Giọng nói của Giang Thượng Minh gần như là nức nở, đường đường là người phụ trách của huyện Kê Kinh lại rơi vào tình huống thế này.
Trình Đông Hoa thật sự không khỏi tò mò hỏi: “Giang Thượng Minh, ông làm sao đấy?”
“Chú Đông Hoa à, không giấu diếm gì chú, đại biểu do ông Mã phái đến đầu tư nói thẳng là muốn gặp cậu Trình, nếu cậu Trình không có mặt, bọn họ sẽ rời đi!”
Nói xong, Giang Thượng Minh nhìn về phía Trình Kiêu, cầu xin một lần nữa: “Cậu Trình, coi như tôi cầu xin cậu, cậu trở về tham gia tiệc mừng đi!”
“Hóa ra là có chuyện như vậy! Tôi đã nói tại sao Giang Thượng Minh đột nhiên đổi ý, cung kính với Trình Kiêu như thế!” Lâm Ngọc nhìn Giang Thượng Minh cười lạnh với vẻ mặt xem thường.
Trình Kiêu thản nhiên nói: “Đây là chuyện của ông, không liên quan gì đến tôi, ông đừng tới làm phiền tôi.”
Vẻ mặt Giang Thượng Minh tuyệt vọng. Trình Kiêu rõ ràng còn khó nói chuyện hơn ông ta tưởng.
Giang Thượng Minh đành phải quay đầu nhìn về phía Trình Đông Hoa. Ông ta biết Trình Đông Hoa dễ mềm lòng, hơn nữa chỉ cần là chuyện có lợi cho trấn Bao Cốc của Trình Đông Hoa, Trình Đông Hoa chắc chắn sẽ cố gắng tranh thủ.
“Cậu Đông Hoa, cậu và ngài Trình Kiêu có quan hệ tốt, cậu khuyên ngài ấy giúp tôi được không? Nếu lần này ông chủ Mã có thể đầu tư vào huyện Kê Kinh chúng ta, trấn Bao Cốc của cậu chắc chắn cũng sẽ có lợi ích rất lớn đấy!”
“Đây là chuyện có lợi cho dân chúng, cậu nhất định phải giúp tôi!
Lâm Ngọc tức giận khẽ quát một tiếng: “Bỉ ổi!”
Vương Đỗ Lan bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Bọn họ đều hiểu Trình Đông Hoa, biết chắc chắn có thể tìm được điểm đột phá từ chỗ của Trình Đông Hoa.
Quả nhiên, lời Giang Thượng Minh nói lập tức làm Trình Đông Hoa dao động.
Trình Đông Hoa nhìn Giang Thượng Minh hỏi: “Ông chủ Mã đầu tư sẽ có lợi ích gì cho trấn Bao Cốc?”
Giang Thượng Minh vừa thấy Trình Đông Hoa động lòng, trong lòng lập tức mừng thầm, nói với dáng vẻ như muốn thề thốt: “Cậu nghĩ xem, chỉ cần ông chủ Mã đầu tư vào huyện Kê Kinh chúng ta, kéo kinh tế của huyện Kê Kinh đi lên, kinh tế của những xã và thị trấn phía dưới chắc chắn cũng sẽ điên cuồng tăng lên theo.