Tôi nhảy lùi ra sau tránh 〖Cơn mưa tăm tối〗 của Beelzebub.
Tuy tôi tự tin về lợi thế chỉ số rất nhiều, nhưng lao đầu vào một đòn tấn công như thế sẽ phải trả giá đắt.
Bất ngờ Howgrey biến mất khỏi góc nhìn của tôi.
Không chừng đang nhân cơ hội tôi mất tập trung khỏi lão ta nhất thời để ra tay từ điểm mù.
Lão thật sự lợi dụng kích cỡ thân thể của tôi để phản lại chính tôi.
“Guuh!”
Cơn đau lan tỏa ở vai.
Nhưng ngay khi tôi vừa định hình được vị trí của Howgrey thì cảm thấy lão đã đá vào lưng.
“Sao thế?! Ngươi chẳng làm gì hết vậy, ngươi sẽ từ từ bị bào mòn thôi, Irushia!”
Beelzebub quay trở lại hình dáng con người bên dưới tầm che phủ của 〖Cơn mưa tăm tối〗.
Hắn bám đuổi theo những tia sáng của mình lao xuống về phía tôi.
Tôi liếc nhìn Lilixira.
Ả đang nắm chặt quyền trượng và như chờ đợi thời cơ.
Ả chiến đấu khá thụ động, trong khi những hành động của Beelzebub lại quá khôn khéo.
Tôi không biết có phải do hiệu quả của 〖Chư hầu thánh linh〗 hay chỉ đơn giản là sử dụng 〖Thần giao cách cảm〗, nhưng rõ ràng là ả đang cung cấp cho hắn những hướng dẫn chi tiết.
Bỗng nhiên hướng nhắm tới của Lilixira rời khỏi tôi.
Làm gì có chuyện đó được, tôi mở rộng phạm vi 〖Cảm quan〗 mà trước đó chỉ dùng để theo dấu Howgrey.
Theo hướng quyền trượng của Lilixira, ở trên trời cao, đôi cánh dơi của Thằn lằn đen duỗi rộng.
Volk đang cưỡi trên lưng nó.
Tôi thấy nhẹ nhõm khi cả hai người họ đều bình an, nhưng khi quan sát mặt tôi tái không còn giọt máu.
Trên người họ đầy thương tích lại còn tỏ ra kiệt sức.
Tuy không hoàn toàn mất đi khả năng, nhưng họ chẳng còn đủ sức chiến đấu.

Đặc biệt là Volk đang nằm dựa trên lưng Thằn lằn đen, chỉ nắm chặt mỗi thanh kiếm.
Thằn lằn đen đột ngột mất độ cao, trước khi nó ổn định trở lại.
Khỏi phải nói.
Cánh của nó rách tan, cấp độ kỹ năng 〖Bay〗 vốn cũng chẳng quá cao.
Bé nó đã rất gắng sức đến được mức này.
“Lecherta, đừng gượng quá… Nhưng nếu được, hãy ném ta về phía Irushia.”
Tôi nghe thấy Volk nói chuyện với Thằn lằn đen.
「Đ- Đồ ngốc! Nhanh mà chạy đi! Đến đây chỉ khiến anh bị gϊếŧ mà thôi!」
Tôi quát mắng họ với 〖Thần giao cách cảm〗.
Đồng thời Howgrey nhảy ra khỏi cổ tôi xuất hiện ngay trước mặt.
“Ta đến đây tà long! 〖Muôn trảm diệt thần〗!”
L- Lại nữa!
Tôi vội quét chân trước về phía lão ta.
Có vẻ tôi sẽ đánh trúng, gần như cảm nhận được lực va chạm, nhưng Howgrey lại biến mất và tôi thấy đau nhói dữ dội khi lão đâm kiếm vào ngực.
Tôi không tài nào tóm được lão.
Thậm chí đã thử kết hợp 〖Ảo ảnh〗 tung chiêu giả lần này nhưng lão không hề rơi vào bẫy.
Lão là cái quái gì vậy?
“Ngươi xuất hiện đúng thời điểm lắm… 〖Thánh cầu〗!”
Khối ánh sáng phóng ra từ quyền trượng của Lilixira bay thẳng về phía Thằn lằn đen.
Do bận tay với Howgrey, tôi không thể phản ứng.
「Tránh đi! Nếu bị trúng là hai người chết đấy!」
Tôi tuyệt vọng cảnh báo cho họ bằng 〖Thần giao cách cảm〗.
Dù có được chút khoảng cách nhưng Thằn lằn đen bay đã lắm vất vả rồi.
Cứ thế này cả ba sẽ toi mạng mất!
「...Tôi nhờ hết vào anh, Volk!」
Thanh 〖Linh kiếm ma thạch vàng〗 trên tay Volk, cụ Magiatite vươn dài ra tạo hình thành một tấm khiên bán cầu.
Khối cầu ánh sáng va đập với tấm khiên vàng rồi vỡ tan.
Cụ ấy có một kỹ năng gọi là 〖Phân rã ma thuật〗, giúp cho cụ có sức kháng mạnh mẽ trước những đòn phép tấn công.
Đây có thể là tác dụng của điều đó.
Nhưng có vẻ cụ không thể triệt tiêu hoàn toàn lực tác động, một vết nứt lớn chạy dọc theo tấm khiên và rồi cụ rơi thành từng mảnh xuống đất.
C- Cụ ấy có sao không?!
Cho dù thân thể cụ có bị phân tán thì vẫn sẽ an toàn nếu phần lõi còn nguyên vẹn…
“Làm ơn, Lecherta!”
“Kishiiiiii!”
Thằn lằn đen xoay vòng giữa không trung, sử dụng đuôi phóng Volk về phía tôi.
A- Anh ta đang nhào vô chỗ này?!
Không phải là bất khả thi, nhưng Howgrey, Beelzebub và Lilixira không phải kẻ thù mà Volk có thể đối phó.
“〖Chiều không gian〗!”
Volk giơ tay lên và rút ra thanh đại đao hắc ám trông đáng sợ.

Tôi cảm nhận được ma khí xấu xa tỏa ra từ nó.
C- Cái thanh đao đó là gì thế?
Tôi xoay người nhẹ nhàng dùng cánh đón lấy Volk.
“...Không thể nào.

Bởi vì ta đã chắc chắn về vết thương gây chí mạng đó nên mới bỏ mặc ngươi lại.”
Howgrey xông tới cánh của tôi.
Rõ ràng lão muốn kết liễu Volk.
“Đúng thật là ta đã va vào vách đá và bất tỉnh.

Khi đang chảy máu, Lecherta đã tìm thấy và kéo ta lên!”
Volk vung thanh đại đao.
Dựa vào chỉ số, anh ấy vượt xa Howgrey.
Nhưng tôi thừa biết điều đó có ý nghĩa như thế nào đối với anh ta.
“...Bất kể thế nào đi nữa, lần đụng độ tiếp theo của ta sẽ gϊếŧ ngươi.

Đây sẽ là lần cuối cùng.

Ta không thể để sự mềm yếu cản trở mình.”
Howgrey tại một thời điểm nào đó đã lách ra đằng sau Volk.
Cùng lúc đó Volk cũng xoay người kịp tránh được nhát chém với khoảng cách mỏng như sợi tóc.
Đối với tôi cứ như anh ấy vừa đủ ít thời gian, nhưng Howgrey thì chăm chú to con mắt.
“Làm thế nào mà ngươi nhìn ra được…? Chẳng lẽ ngươi đã rèn luyện được cách phát hiện đường kiếm của ta trong trận so tài lần trước?”
Volk ngay lập tức vung thanh đại đao xuống đáp trả Howgrey, buộc lão phải nhảy lùi về.
Bị chém sượt qua, những sợi tóc màu nâu của Howgrey bay tứ tán giữa không trung.
Volk đuổi theo tiếp tục nhắm lấy lão.
Howgrey dùng thanh đoản kiếm chống đỡ, kết quả là bị ngã đập xuống đất.

C- Cái đéo gì, anh ấy đủ sức đánh với lão ta cơ á…?
Ít nhất, đó giống một trận tranh tài thật sự hơn việc tôi chỉ loay hoay xoay sở.
Nói khéo là tôi toàn bị nhồi hành thôi.
Lilixira bặm môi ghim mắt lấy Volk.
Tôi có thể nhìn thấy biểu cảm của ả.
Cả với Lilixira cũng thế, khả năng Volk có thể đối đầu với Howgrey là nằm ngoài dự tính.
Lão ta thẫn thờ chú ý Volk.
Đó là biểu hiện hoàn toàn khác so với sự tiếc thương của lão luôn dành cho đối thủ trước kia.
Có lẽ lão đã tin chắc rằng bí mật của mình sẽ không bị bại lộ.
Nhưng khi nó đã bị loại bỏ, thay vì lấn áp đơn phương thì lão sắp có một trận chiến thật sự.
Mất đi sức mạnh toàn năng có lẽ cũng đã làm lão mất đi sự tự tin.
Bằng cách nào đó Volk đã nhìn thấu được chiêu trò của Howgrey.
Rồi sẽ thành công thôi.
Chừng nào thứ năng lực kỳ lạ của lão ta không còn là nhân tố nữa, tất cả những gì còn lại chỉ là sức mạnh của một Kỵ sĩ thánh tầm thường.
Nếu Volk có thể chia sẻ thì tôi sẽ dễ dàng đập bẹp lão, hoặc anh ta muốn tự bản thân làm việc đó cũng được.
Volk nhảy xuống truy đuổi theo Howgrey, đáp lên mặt đất trước khi quay lại nhìn tôi.
“Irushia, ta đã quyết định khi quan sát cậu giao tranh với Howgrey… Người đàn ông này đã vươn tới đỉnh cao của kiếm thuật, vì thế chỉ có thể đánh bại bởi một kiếm sĩ khác.

Cứ để đó cho ta.”
Howgrey lặng lẽ thủ sẵn thanh đoản kiếm của mình.
“Thật đáng tiếc… Ta phải ra tay với một người đạt tới cùng đẳng cấp như ta ngay khi còn trẻ tuổi thế này.”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play