…Tôi sẽ ra tay bảo vệ thủ đô Alban trước quái thú Mục nát cấp huyền thoại.
Để làm được chuyện đó, HP và MP hiện tại của tôi là không đủ.
Cơ thể tôi đã sức cùng lực kiệt sau những trận liên hồi với Rogueheil và Quỷ vương.
Chưa kể còn có xã giao nhẹ với Lilixira.
Thậm chí tôi còn đang vất vả lê lết cái thây này, chẳng có cách nào sử dụng được kỹ năng cả.
Tôi liếc sang Alphiss và Balear đang khụy gối.
Mặt họ tái mét khi đón lấy ánh nhìn của tôi.
Tưởng là sắp bị cưỡng hay gì đây.
Tôi kiểm tra chỉ số của họ.
Alphiss có 〖Giải phóng thể lực〗 cùng 〖Hồi sức〗, trong khi Balear chỉ có mỗi 〖Hồi sức〗.
「...Cả hai người lắng tai mà nghe cho thủng, tôi sẽ ngăn chặn con quái đó lại.
Trị thương cho tôi.
Cấm giở trò.
Tôi có thể nhìn được lượng ma lực của hai người đấy」
“Ta… Ta không tin lời giả dối của lũ quái thú! Ngươi không có lý do gì để ngăn thứ quái vật đó cả!”
Balear chỉ tay về phía tôi.
Hắn có 〖Băng cầu〗.
Có vẻ hắn định tấn công tôi bằng một khối băng.
Thay vì trợ giúp cho một con quái thú, hắn lại muốn tự sát vì chọc giận tôi.
「Ngươi còn nói lời giáo huấn sau khi lừa gạt ta bằng sự dối trá của chính bản thân?」
“Ư…Ghừ…”
Balear nghiến răng trừng lấy tôi.
「Đừng cố manh động làm gì, ta làm không phải vì các người.
Là do đồng đội của ta vẫn còn ở trong lâu đài và những thường dân mà các người đã che giấu trước âm mưu này.
Ta không phải là tên phản bội hèn nhát như ai kia.
Nếu ta muốn bỏ đi ngay từ đầu thì mắc mớ gì tốn công thương lượng với những kẻ mất nhân tính」
“C- Cái gì…! Một con cầm thú như ngươi lại dám nói những lời xúc phạm tới Thánh nhân…! Bất kể ngươi có nói gì ta cũng không giúp đâu! Thứ tà long đáng ghê tởm! Muốn gϊếŧ ta thì cứ thỏa thích!”
Lời phát biểu của Balear tuy cứng rắn nhưng ánh mắt thì sợ hãi và run rẫy.
Bên cạnh hắn, Alphiss như đã tan nát, vẻ mặt đau khổ nhìn vào cái hố trên mặt đất.
Cô ta nhắm mắt lại, lắc đầu quay sang Balear.
“...Balear, nếu con quái thú kia còn tiếp tục hung hãn, thủ đô hoàng gia sẽ bị tàn phá.
Điều đó không được phép xảy ra.
Chúng ta… không còn cách nào khác ngoài việc đặt cược.”
“S- Sao cơ?! Alphiss, niềm tự hào là một Kỵ sỹ thánh của cô đâu?! Cô lại muốn dựa vào một con quái thú mà chúng ra đã cố gϊếŧ?! Ngài Lilixira không nói ư?! Bất kể chuyện gì có xảy ra, chúng ta không được phép hỗ trợ Irushia!”
“Thế Balear, anh muốn trông thấy vùng đất này bị thiêu hủy sao?!”
“Tôi đang nói rằng không nên tin tưởng vào một con thú! Cô thật sự tin có thể ngăn cản sinh vật đó lại ư Alphiss?!”
“Đó…”
Sau khi mắng Alphiss, Balear hướng thái độ thù địch với tôi.
“Aah, chính xác đấy, tà long hai đầu! Đúng là bọn ta phản bội ngươi trước! Không đời nào bọn ta tin vào ngươi! Chẳng có lý do gì cho ngươi liều mạng chống lại quái thú kia! Với vị trí của ngươi, ta nhất định sẽ không!”
“GuuOOOOOOOOh!”
Tôi 〖Gầm〗 lên.
「Đây không phải lúc để nói mấy câu khốn nạn nữa! Ngươi có nghe thấy không?! Âm thanh của sự hủy diệt phát ra trong thành phố!」
Ngay khi tôi nói, tiếng nổ của 〖Hủy hoại〗 truyền đến chỗ chúng tôi.
Nhìn lên, tôi thấy vết tích của tia sáng rực rỡ đang lan rộng ra.
「Nhìn đi! Trong khi ngươi ca cẩm, vô số sinh mạng đang phải chết! Trong tình huống này, có thật là ngươi nói không có lý do để chiến đấu chứ?! Bằng những việc làm bẩn thỉu đã làm nhem nhuốc đạo đức của các ngươi! Chẳng cần biết ngươi nghĩ thế nào, không có thời gian để đứng cự cãi đâu!」
Alphiss và Balear ngóng ra phía thành phố lúc nghe thấy vụ nổ, nhưng khi đón nhận 〖Thần giao cách cảm〗, họ nhìn tôi tỏ ra bàng hoàng.
Cả hai liếc nhau rồi gật đầu.
“T- Tôi hiểu.
Tôi sẽ cung cấp toàn bộ ma lực của mình với 〖Giải phóng thể lực〗.
Mặc dù không còn nhiều…”
Alphiss nói, rõ là không mấy thoải mái.
Balear không lên tiếng nhưng dường như cũng chấp nhận, đứng dậy và cúi đầu.
“...Ngươi định đánh bại thứ đó phải không?”
Một trong số những nhà thám hiểm gọi tôi.
Đó là người cung thủ.
Anh ta ôm chặt lấy thi thể người thiếu nữ của mình cho đến tận lúc này, nức nở đau đớn, nhưng có vẻ anh ta cũng nhận được 〖Thần giao cách cảm〗 của tôi.
Người đó lê cơ thể ướt máu của mình lại gần.
“Ta cũng… Ta cũng có thể sử dụng 〖Hồi sức〗, vì thế… ta biết mình không xứng đáng để đưa ra yêu cầu.
Nhưng, làm ơn, hãy trả thù cho Tina! Đừng để xảy ra thương vong nào nữa!”
Tôi thinh lặng gật đầu.
Chỉ riêng 〖Hồi sức〗 của Balear sẽ chẳng làm gì được nhiều để lấp đầy lượng HP khổng lồ của Ouroboros.
Càng có nhiều người trị thương cho tôi thì càng tốt.
Tất nhiên là còn lâu mới đầy, nhưng có còn hơn không.
Sau một lúc do dự, những mạo hiểm giả khác cũng giơ tay.
“Tôi- Tôi cũng sử dụng được…”
“T… Tôi có 〖Nhanh nhẹn〗.”
“V- Vậy thì tôi sẽ cho 〖Sức mạnh〗!”
Lần lượt từng người đến với tôi…
Tôi vui mừng vì đã không để mặc họ.
Trong một khoảng khắc, tôi cảm thấy nhẹ lòng trước quyết định của mình.
Tôi nhận được phép chữa lành và cường hóa từ tất cả bọn họ.
Những vết thương trên người tôi khép miệng.
Cơ thể bay bổng hơn nhờ hiệu quả của ma thuật hỗ trợ.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Ouroboros
Trạng thái: Sức mạnh (nhẹ), Nhanh nhẹn, Khiên chắn năng lượng
Cấp độ: 109/125
HP: 1172/2816
MP: 315/2718
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tuyệt vời, đây là một sự cải tiến vượt trội…
Dĩ nhiên, vẫn còn nằm mơ để cạnh tranh thật sự với Mục nát.
Phép hỗ trợ chỉ để khích lệ tinh thần.
Dù sao thì hiệu quả sẽ sớm biến mất.
Nhưng có thế nào thì tôi cũng phải hành động.
Tôi trông thấy Aro đứng cách đó không xa.
Con bé đã quan sát tôi trong suốt toàn bộ sự kiện.
「...Aro, xin lỗi.
Nhờ em chăm sóc cho Nightmare và mọi người」
Cô nhóc đồng ý với nét mặt cô đơn.
“...Em đã đoán ra Long thần sẽ lựa chọn điều này mà.
Anh là một chú rồng tốt bụng.
Anh chẳng hề bỏ rơi ngôi làng của em.
Em sẽ cùng Mộc quái chờ đợi, hãy nhất định quay trở về nhé… Em vẫn luôn chờ.”
Tôi ngước lên chỗ Mục nát, nó đang trông ra thành phố.
Không hề chú ý lấy tôi.
Xin lỗi…
Aro, lần này, có thể anh sẽ không giữ được lời hứa đó.
Sau khi Aro rời đi, tôi phóng khỏi mặt đất bay lên.
---
Mình phải chuẩn bị đón Tết cùng mọi người rồi, hẹn một thời gian nữa tiếp tục :)
Với lại ngày vui mà đọc đến mạch truyện buồn thì ko hay cho lắm....