“UoOOOOOOoOh!”
Azalea ở trạng thái bán long nhảy vọt đến.
Xem ra hắn muốn hạ đòn lên những chỗ trọng yếu trên người tôi khi vẫn muốn giữ khoảng cách.
Tôi đẩy người tới, hắn khom xuống hạ vuốt nhắm vào đầu.
Tốc độ không thật sự nhanh.
Những đòn tấn công tập trung vào sức lực hơn, dẫn đến một cú xoay vung tay hời hợt dồn hết cả trọng tâm về trước.
Nhưng tôi không tránh được.
Với chân bị gãy, cạn hết ma lực, ý thức choáng váng, thậm chí đứng còn không vững.
Móng vuốt hắn cào sâu vào ngực tôi ở nơi lớp vảy bị đốt cháy.
Máu thịt bắn đi giữa không trung với cơn đau đớn khủng khϊếp.
“GuoOh!” “Gaaah!”
Cả hai chúng tôi cùng nhe nanh lao vào.
Như thể biết trước ý định, hắn lùi ra xa.
Chắc giờ chính hắn cũng hết MP rồi.
Nhìn qua chỉ số, do dùng 〖Hóa long thuật〗 quá sức mà thể lực liên tục suy giảm.
So với việc từ rồng hóa thành người, gánh nặng khi biến đổi ngược lại chịu nhiều hơn.
Vậy mà sao hắn vẫn còn hành động bình thường như thế được?
Cơ thể tôi nặng nề.
Tôi còn trụ vững được đến lúc này đều nhờ khả năng tự động hồi phục, nhưng không có nghĩa là tôi vẫn nắm được cơ hội.
Dĩ nhiên hắn cũng đã đạt tới giới hạn duy trì long dạng rồi.
Một cuộc tấn công dữ dội hơn chắc chắn sẽ diễn ra.
Không ngờ hắn quá đáng đến mức chôn sống cả đồng đội và đám trẻ Lithovar chỉ vì tôi.
Một tên khốn bất nhân.
Hành động chẳng khác gì cầm thú.
Đáng buồn là hắn vẫn cho tôi được một vố cực thốn khi đang trốn dưới đống đổ nát.
Nếu không phải vậy là tôi có thêm nhiều thời gian rồi.
Tôi phải nhanh chóng tìm giải pháp đè bẹp hắn.
Có lẽ vì chưa từng cảm thấy mạng sống bị đe dọa từ khi tiến hóa thành Ouroboros, tôi đã trở nên đụt và chỉ nghĩ tới những biện pháp an toàn.
Mục tiêu cho một chiến thắng hoàn hảo đã phản tác dụng.
Cả về trực giác và kinh nghiệm chiến đấu, đối thủ đều hơn tôi.
Azalea vươn móng và gập đầu gối chuẩn bị lao lên.
“Uu, UuUU…”
Nhưng, chắc do cạn MP, hắn khụy xuống.
Tôi thấy nhẹ nhõm trong khoảng khắc ngắn ngủi, nhưng ánh mắt của hắn sáng bừng, chân run rẩy đứng dậy.
“UoOOoOOOOOOOhh!”
Hắn rú lên phấn khích.
Một ý chí đáng kinh ngạc.
Nhưng thế là xa nhất mà hắn đi được rồi.
Nếu tôi chịu đựng được đòn tiếp theo là hắn coi như xong.
Hắn nhảy tới, vung cánh tay phải một vòng rộng.
Tôi lùi người lại.
Hắn kéo dài cánh tay ra hơn để thu hẹp khoảng cách.
Hành động vội vã vì sắp hết thời gian.
Động tác thật đơn giản.
“Gaaaaaah!”
Cô bạn cắn vào cánh tay.
Với răng nanh ghim chặt vào vai, cô ấy giật nó ra.
Cả cánh tay phải đứt rời.
Trận chiến đã được định đoạt.
Tưởng rằng kết thúc, Azalea cúi người đẩy vai trái ngay dưới cằm của tôi.
Nghĩ là sẽ dính phải một cú quyết định, tôi hoàn toàn bất ngờ.
Nhận thêm sát thương nữa sẽ rất tệ.
Khi vét những gì còn lại của MP để 〖Tự tái tạo〗, tôi gồng mình cho một pha xử lý may rủi.
Chắc chắn hắn nhanh hơn tôi.
Nhưng cú vung lên từ tay trái ngừng lại giữa chừng.
Hắn quay đi khỏi tôi mà nhìn xuống tay trái bối rối.
Dù chỉ trong giây lát nhưng biểu hiện ấy rất rõ.
Rồi cơ thể hắn không ngừng thu nhỏ lại.
MP cuối cùng đã cạn.
Khi tôi đâm móng về trước, môt nụ cười khẽ trên gương mặt hắn ta.
“Ngươi đã chọn một lối đi khác biệt phải không quái thú.
Chỉ cần một người hiểu ta thôi cũng đã đủ mãn nguyện rồi.
”
Móng tôi đâm qua người Azalea, cắt cơ thể hắn làm hai.
Phần thân trên rơi xuống đất cách đó không xa.
【Đã nhận được 784 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 784 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 91 lên 92】
Tôi nằm dài trên mặt đất.
Chỉ một chút thôi… tôi cần nghỉ ngơi và hồi phục thể lực.
Ngoài ra chân và ngực bị chấn thương… có lẽ chữa lành đôi cánh sẽ để sau.
Tôi liếc nhìn thân thể của Azalea trong vài giây.
Trong thời điểm cuối cuộc đời, hắn nói những lời như đã nhìn thấu được tôi vậy.
Với Kỹ năng cơ bản và đặc trưng phi thường, cả những chiêu thức khác lạ nữa.
Có lẽ hắn đã từng bị đối xử như quái vật.
「! Sao vậy?」
Cô bạn gọi tôi.
Không có.
Tôi trả lời và rời mắt khỏi Azalea.
Giờ cần phải ngăn Tolman lại trước khi hắn làm gì đó với những Vị thần dữ tợn.
Nhưng chẳng biết phải làm thế nào.
Tôi không biết hắn sẽ đi đâu.
Hay nên tập trung chữa lành đôi cánh trước nhỉ… Hmm?
Khi lờ mờ nhìn xung quanh, tôi thấy có cột khói bốc lên.
Tất nhiên nó nằm trong rừng.
Gì- cơ… chẳng lẽ là hắn?
Hắn đốt lửa để gây rối?
Hay còn có mục đích nào khác?
Tôi không biết lý do, nhưng không còn nhiều sự lựa chọn nữa.
Nếu còn để tốn thời gian thì hắn sẽ làm ra những điều không thể cứu vãn.
Tôi dùng lượng MP đã hồi lại được để làm lành những vết thương trên cơ thể bằng 〖Tự tái tạo〗, sau đó trở lên chỗ phần hang bị sập cắt dây trói cho lũ trẻ và đặt họ lên lưng.
Chúng mếu máo bám chặt lấy cổ tôi.
Hẳn là hoảng sợ lắm.
Lâu lâu tôi lại nhìn cậu nhóc nhân thú Nell.
Trong lúc cái hang bị đổ, cậu ta đã dùng thân mình che chở cho lũ trẻ không thể di chuyển khỏi đá vụn rồi bị hôn mê.
Chúng tôi đã thử 〖Hồi sức tăng cường〗 như biện pháp sơ cứu nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
“Ngài Long thần… người này… um, ngài định gϊếŧ anh ta ạ?”
Một đứa bé lấp bấp hỏi tôi.
Tôi chỉ im lặng lắc đầu.
Khi xảy ra chuyện trong hang, cậu ta đã nhanh chóng quay lại tìm lũ trẻ.
Tôi không nghĩ cậu ấy là mối đe dọa cho tộc Lithovar nữa.
Sau khi rời xa cái hang, tôi đặt họ xuống.
Tôi hướng mặt về phía ngôi làng, tiếp đến là cột khói đáng ngại trong rừng.
Họ run rẩy vì sợ, nhưng khi thấy làn khói và biết rằng đó không phải là vấn đề nhỏ, họ gật đầu hiểu ra.
Tôi định sẽ đưa tất cả về tận làng nhưng thời gian rất cấp bách.
Hít một hơi thật sâu, bồi tụ ma lực vào lồng ngực, một tiếng “GUOOOOOOOOOH” hướng về phía ngôi làng.
Âm thanh lan rộng khắp cả khu rừng.
Sẽ có người khác nghe được hoặc Aro sẽ tới cứu giúp.
Những quái thú khác cũng sẽ kinh sợ.
Tôi rời xa một khoảng an toàn khỏi đám trẻ và dùng đuôi đập xuống đất tạo đà lăn.
Cây cối sẽ bị cày xới hết… mà đéo quan tâm.
Còn đỡ hơn nhiều việc cả khu rừng bị thiêu rụi.
Bằng cách này tôi không cần chờ cơ thể hồi phục.
Cả cái chân bị gãy cũng không thành vấn đề.
Rồi tôi sẽ trở lại trạng thái tốt hơn khi đã tới đó nhờ tự động chữa trị.
Tôi lại đập đuôi xuống lần nữa để gia tăng vận tốc.
Những cái cây bị gãy đổ hoàn toàn.
Nhìn lại có cả một một con đường thoáng đãng phía sau.
.