“〖Gió lốc〗!”
Ma thuật trên tay con bé cuộn xoáy hóa thành vòi rồng.
Con Abyss định nhảy vào bụi rậm lẩn trốn thì bị cuốn ra.
Aro nhanh chóng hồi thêm ma lực tung đòn thứ hai.
“〖Gió lốc〗!”
Chưa kịp chạm chân, nó lại bị cơn lốc đổ ào xuống.
Aro chú ý quan sát khi giữ đuôi tôi để hấp thụ thêm.
Con bé đã nắm được thời điểm khi cần bổ sung ma lực và khi nào mới tấn công.
Nhờ khả năng ra đòn liên tiếp, cấp độ kỹ năng 〖Gió lốc〗 và 〖Đất sét〗 tăng không ngừng.
Cô nhóc tập trung theo cả hai hướng, giữ cả hai con Abyss trong tầm kiểm soát, ra đòn khi có khoảng trống cũng như hồi lại MP của mình.
“VeEH!”
Một con gục xuống đất, dịch tuôn ra trên cơ thể tả tơi.
Nó co giật vài giây trước khi thành cái xác.
【Đã nhận được 36 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 36 điểm kinh nghiệm】
Một mục tiêu bị hạ…
Aro liền cấp thêm MP.
Thời điểm con còn lại xuất hiện, con bé đưa tay ra mà không đợi hồi phục hoàn toàn.
“〖Đất sét〗! 〖Gió lốc〗!”
Kiềm kẹp giữa gió xoáy và bức tường, cô nhóc đã chặn đứng lối thoát của nó.
Con Abyss bị cơn lốc đánh văng vào tường, bật ra rồi lại bị hút vào cơn lốc.
Đây còn là một đòn combo tuyệt đỉnh.
【Đã nhận được 43 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng biết đi: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 43 điểm kinh nghiệm】
! Tôi cũng nhận được một ít điểm.
Giả sử chỉ có mỗi bản thân, Aro không thể nào chống chọi được với lũ Abyss, rất khó để gây được sát thương thật sự, lại còn không đủ MP…
Có lẽ nó không quá khắc nghiệt như thế này.
Cô nhóc đã lên cấp bao nhiêu rồi đây…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tên: Aro
Chủng loài: Phù thủy Revaana (Revaana Mage)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 20/30
HP: 84/90
MP: 31/102
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
! Tốt, đã từ 17 lên 20.
Đạt được hai phần ba chặng đường rồi…
Từ giờ việc lên cấp sẽ trở nên khó hơn.
Nhưng ma lực của con bé cũng tăng theo tỷ lệ.
Đổi lại dù độ khó lên cao, con bé có thể dễ dàng gây sát thương lên chúng hơn.
Có nên đi tìm tổ của chúng ngay không nhỉ?
Dựa theo cách của vị anh hùng Gagaza, nếu tôi bắt sống một con để nó dắt về không khó.
“Gaa…”
Cô bạn khẽ kêu…
Không muốn chăng?
「Bây giờ ăn được chưa?」
Cô ấy hướng đầu qua chỗ Grafant…
À phải.
Nếu mà chúng tôi lên đường nữa thì khi quay lại là có cả ổ trứng trong đó…
Lúc này không có đâu nhỉ?
「Đừng hù dọa chứ! 」
X- Xin lỗi vì đã bỏ nó lại.
Trong khi trò chuyện với người bạn của tôi, lũ nhện tràn đến xác của bọn Abyss.
Khi ăn xong, chúng trải ra, để lại những búi lông và chân trong sợi tơ.
Tôi nghĩ do chúng không ăn được, nhưng có một con nhện đang ngậm cái chân trong miệng…
Chúng để dành như bữa ăn nhẹ ư?
Tôi kiểm tra để chắc chắn không có trứng hay thứ tầm bậy gì khác trên người Grafant.
Sau đó bắt đầu vào việc chế biến.
Trước hết tôi kéo nó lên tảng đá lớn rồi lấy móng vuốt cắt bỏ đầu.
Tôi rạch những đường nhỏ trên người để lột da.
Rồi mổ bụng lấy nội tạng đặt riêng một bên.
Cuối cùng là xẻ ra làm hai.
Tôi nắm đuôi nó đập tảng thịt xuống nền đá liên tục để ráo bớt máu.
Kinh nghiệm thế này có được từ khi còn là Hắc long tai ương non.
Vì vậy tôi không ngại tanh mùi máu.
Khi xong việc, tôi nhắm mắt cảm tạ thiên nhiên và Grafant.
Nếu có thời gian, tôi muốn mượn tơ của lũ nhện treo lên phơi khô nó cũng là ý kiến không tồi…
Nhưng trong thời điểm đại dịch Abyss cùng việc cô bạn chảy dãi tè le thì không còn gì sấp đâu.
Tôi cắt tảng thịt ra nhiều miếng nhỏ rồi làm nóng tảng đá bằng 〖Hơi thở thiêu đốt〗, biến nó thành vỉ nướng.
Tiệc bít tết nướng ngoài trời.
Miếng thịt chảy mỡ sôi xèo xèo thơm lừng.
Đây là lần đầu tiên tôi có thịt bò khi đến thế giới này.
Mùi hương lâu rồi không được ngửi làm tôi gợi lại nỗi nhớ và cảm giác đói.
Chuyện buồn duy nhất là tôi không tìm được gia vị ở nơi này.
Tộc Lithovar có thể lấy được muối từ chỗ nào đó.
Nếu có cơ hội tôi sẽ hỏi họ.
Vì nó quá lớn nên tôi ăn mà không phải ngại.
Thời gian qua tôi luôn để cô bạn đảm nhận chuyện nhai nên nó ngon một cách lạ thường.
Như thể bụng tôi được tẩm ướp trong chất béo và nước trái cây.
Cảm giác khoái lạc đang trào dâng từ đáy bao tử.
Vì ngon miệng cực kỳ, cô bạn cũng say mê cắn xé hơn bình thường.
「Lần tới đi săn thứ này nữa nhé?」
Cô vẫn luôn đặt sự thèm ăn của mình lên hàng đầu.
À không, tôi hiểu tính khí của cô từ đâu ra mà.
Tôi cũng chuẩn bị một ít cho lũ nhện, dùng bữa xong chúng lại đến chỗ miếng thịt khác tìm được.
Dù còn tươi sống hay phần nội tạng chúng cũng không từ chối…
Tuy không hiểu được cảm xúc của chúng, nhưng tôi có thể cảm nhận chúng rất vui vì được ăn nhiều thứ.
Tôi cũng gửi Aro một phần.
Con bé tỏ ra hơi hoang mang nhưng cũng bỏ vào miệng…
Chẳng biết cô nhóc chịu không.
Về cơ bản là không thể ăn.
Nét mặt buồn hiện lên, có lẽ do con bé không có vị giác.
! Rõ ràng miệng của mộc quái cũng chẳng phải để nhét đồ ăn.
Tôi tìm được thứ ngon lành nhưng thật cô đơn vì không thể chia sẻ.
Quên, tôi còn có cô bạn mà.
Hy vọng Aro sẽ tìm lại được vị giác.
.