257: Lần Đối Đầu Thứ Ba Với Manticore
Yarg trói tay cô bạn bằng sợi dây mới trước khi kéo đến chỗ Manticore.
Phía sau thì Tatark chĩa mũi giáo đề phòng.
Trên tay còn lại giữ cái túi chứa những viên đá phát sáng.
Chắc do còn bị tác động bởi đòn đánh khi nãy, thỉnh thoảng Yarg lại đưa bàn tay đang băng bó lên mũi.
Xuyên suốt cuộc hành trình, Tatark luôn nhìn lại với thái độ lo lắng.
Cô bạn dõi theo thì anh ta quay đi.
Trái ngược với phản ứng từ ánh mắt, anh ta nói.
“! Sớm thôi chúng ta sẽ gặp được Manticore.
Nó đang chờ cho tới trước khi mặt trời lặn.
Chắc giờ thèm nhỏ dãi trong ngôi đền.
”
Không có gì đảm bảo về việc nó ở lỳ suốt một chỗ cả ngày đâu.
Có lẽ sư tế đã bảo nó nán lại ở đó bằng 〖Thần giao cách cảm〗.
Không chừng lần này nó sẽ để mất cảnh giác.
Để bộ tộc Lithovar tự mang cống phẩm đến quả là cơ hội tốt.
“Này Tatark.
Đừng nói chuyện nhảm nhí nữa.
”
“V- Vâng! ”
Cúi đầu với Yarg, anh ấy lại tiếp tục quan sát cô bạn.
Tôi đoán anh ta muốn hỏi có dám chắc khi chúng tôi muốn đối đầu với nó hay không.
Cô nàng không nói gì mà cứ lặng lẽ bước đi theo hướng Yarg kéo.
Sau cùng chúng tôi đến trước một cái hang rộng.
Tương tự như chỗ giam số tế phẩm, vẫn có một không gian bên sườn núi.
Nhưng lối vào lại to lớn và sâu hơn nữa.
Xung quanh vách đá chạm khắc hình con Manticore.
Một cách để làm vừa lòng tâm trạng nó.
Yarg dừng lại liếc xéo cô bạn.
Có lẽ vẫn đang lo sợ khả năng kháng cự của cô ấy.
Hậu quả ăn củ hành củ tỏi để lại thì lưu tâm là chuyện đương nhiên.
Đi đứt luôn mấy ngón tay, rồi bị đá đít, gãy mũi, thốn đủ đường.
“Ah? Gì thế này?”
“! Cái chết.
”
“Thế tôi được từ chối chứ?”
Yarg cau có, buông lỏng cánh tay bị thương xuống.
Dù không thể hiện ra mặt nhưng hắn vẫn còn nhớ cảm giác đau đớn tột độ khi ấy lắm.
Nhờ vào chiếc đèn của Tatark, chúng tôi tiếp tục tiến vào hang động.
Tôi không nghĩ nơi này rộng quá chừng.
Cũng tầm cỡ với tổ của kiến đỏ và sâu hơn.
Nó không đơn giản chỉ lấy vật tế rồi bỏ đi.
Điều tôi quan tâm hiện giờ là…
“! Trong hang chỉ có duy nhất một lối thôi hả?”
“P- Phải.
”
Cô bạn hỏi thầm, Tatark trả lời.
Tốt, đó là chuyện tôi muốn biết.
Cô giỏi lắm.
“Thoát ra không dễ đâu.
”
Liếm môi, cô ấy chăm chăm vào sâu hang động.
“Ê Tatark! Bao nhiêu lần tôi nhắc anh không được nói nhảm nữa mà!”
Yarg la mắng.
Hắn tưởng cô bạn đang đang nói ‘Tôi không toàn mạng nổi rồi’ thay vì ‘Nó chết chắc với chị’.
Làm sao mà hắn ngờ được cô ấy đến gϊếŧ nó chứ.
Tiếng cô nàng tặc lưỡi kêu lên.
Trong hang âm thanh vang dội, đáp lại như một thứ to lớn khuấy động ở sâu.
Giống tiếng ngồi dậy gì đó.
Rồi những bước chân của con thú đến gần.
“! Manticore sắp xuất hiện rồi.
”
Yarg thầm thì.
Giọng nói hơi run, hắn đang sợ.
Bỗng dưng Tatark ném cái đèn đi, quay mũi thương tiến về phía trước.
“Ta- Tatark, muốn gì…”
“Lui lại Yarg! Mau rời đi!”
Anh ấy va vào vai hắn, khiến hắn vụt sợi dây khỏi cô bạn.
Cây thương vung tới định chém đứt sợi dây nhưng cô ấy đã tránh nó qua một bên.
“Aagh!”
Vì bất ngờ trước hành động này mà Tatark mất thăng bằng ngã nhào.
Chắc chắn anh muốn cô nàng được tự do trước khi nó kịp đến đây.
! Thế nhưng chúng tôi cần nó để mất cảnh giác nhiều nhất, tốt hơn cứ giữ thế này.
Xé đứt ra dễ ợt trong nháy mắt thôi.
“Đồ phản bội Tatark! Ngươi làm gì vậy? Rồi ngươi sẽ phải trả giá!”
Yarg gào lên.
“Ơ, không… ha?”
Tatark nhìn cả hai bối rối.
“! Này, bộ tôi không nên tránh cú vừa rồi hả?”
Cô ấy nói với tôi.
À- không, cô làm tốt rồi!
Mà cũng chẳng quan trọng gì đâu.
Tôi tưởng mọi chuyện sẽ trở thành phức tạp, nhưng thời gian không đủ cho vấn đề phát sinh nữa.
Sâu trong hang, cùng tiếng bước chân nặng nề là hình bóng một con quái thú quen thuộc.
“Gebagebagebaah!”
Cuối cùng chúng tôi đã gặp lại Manticore.
Với thân hình đồ sộ vượt trội con người và gương mặt nhân sư, sự xuất hiện của nó thật đáng sợ.
Cơ thể của tôi cũng tầm cỡ nó nên ban đầu không có gì lạ, nhưng dưới nhân dạng thì đúng là khϊếp.
Trông thấy cô bạn, nước dãi nó chảy xuống.
Yarg tháo lui cách xa đủ khoảng cách mới quay lại nhìn.
“! T- Tế phẩm sống, là chúng thần mang tới.
”
Yarg cung kính đáp lại.
Vậy nên xin đừng gϊếŧ tôi, đó là điều hắn muốn nói.
Tộc Lithovar xem con Manticore không khác gì một nỗi kinh hoàng.
.
258: Một Phần Long Lực
Cô bạn duỗi căng tay ra khi trông chừng Manticore.
“Đã tới lúc ra tay rồi phải không?”
K- Khoan đã!
Trước khi giao tranh hãy xem trạng thái của nó!
Tôi muốn loại bỏ những vấn đề đáng bận tâm!
Ngoài ra nếu có thể, hãy để nó tự lộ sơ hở.
Chờ cơ hội hoặc khi thấy nó tỏ ra lạ thường thì cô cứ xông lên.
“! OK, tôi sẽ cẩn thận.
”
Đ- Được thì đập gãy chân nó luôn!
Để lỡ mà nó chạy thì chúng ta còn đuổi theo kịp!
Khi tôi vô hiệu hóa nhân dạng thì nhớ tập trung chuyện đó trước!
“! Ầy.
Tôi biết rồi mà.
”
Tôi biết là cô đang hứng, nhưng nó trốn được chúng ta hai lần rồi.
Đừng để xảy ra lần thứ ba.
Nhất quyết hạ gục nó.
Chỉ số hiện giờ…
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Manticore
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 73/80
HP: 453/453
MP: 128/142
Tấn công: 413
Phòng thủ: 228
Ma thuật: 194
Nhanh nhẹn: 534
Hạng: B
Kỹ năng đặc trưng:
〖Quái miêu (Nekomata): Cấp -〗 〖Đặc binh (Onmitsu): Cấp 4〗 〖Cảm quan: Cấp 6〗 〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 1〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp 4〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 5〗 〖Kháng thuộc tính lửa: Cấp 3〗
〖Kháng độc: Cấp 2〗 〖Kháng tê liệt: Cấp 4〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Vuốt tê liệt: Cấp 7〗 〖Nhát cắn tê liệt: Cấp 8〗 〖Hóa nhân thuật: Cấp 8〗
〖Bão cát: Cấp 6〗 〖Trâm thể (Trên người mọc kim): Cấp 9〗
Danh hiệu:
〖Xảo quyệt: Cấp 6〗 〖Nỗi ám ảnh: Cấp 6〗 〖Kẻ săn đuổi: Cấp 9〗
〖Niềm kiêu hãnh của loài mèo: Cấp 3〗 〖Người lướt gió: Cấp 7〗 〖Tiến hóa bậc cuối:Cấp -〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Ngon, không có nhiều thay đổi.
Tôi muốn nắm bắt kỹ năng đặc trưng của nó.
Một trong số chúng hẳn có tác dụng với 〖Hóa nhân thuật〗.
Tôi không muốn nhờ cậy Thần ngôn nhiều, tuy vậy.
【Kỹ năng đặc trưng〖Quái miêu (Nekomata〗】
【Chủ sở hữu dễ dàng lừa dối mọi người.
Dạng kỹ năng chủ yếu chỉ dành cho quái thú họ mèo】
【Lượng tiêu hao MP 〖Hóa nhân thuật〗 được giảm đi rất nhiều】
Chính nó.
Giảm lượng tiêu hao MP nhân dạng à… hiểu rồi.
Nếu tôi có khả năng chiếm đoạt kỹ năng khác như của con Slime thì sẽ cướp nó ngay lập tức.
Cần phải đề phòng cả những đòn đánh lén lút của nó.
“Gebagebageba…gebah?”
Chắc do nhận ra hành vi kỳ lạ của vật tế sống, nó chăm chú nhìn.
Quả thật vì cô ấy tỏ ra chưng hửng, nó cảm thấy điều bất thường là dĩ nhiên.
Cả Yarg còn phải run sợ trước Manticore.
Không có chuyện một người bị mang đến đây để cúng tế lại tỉnh như ruồi được.
Bạn tôi, diễn cái gì đó cho kịch tính một chút đi…
“! Ga, gaahh.
”
Cô ấy hét lên, vùng vẫy cánh tay rồi cố bỏ chạy khỏi nó.
Chạy kiểu cho có để không tạo quá nhiều khoảng trống.
Nhưng cái giọng rên vẫn giống rồng quá!
“Aah! Đó là lý do tôi muốn cắt dây trói cho cô đấy!”
Tatark gào lên.
Tôi nghĩ anh ấy định tham gia hành động nhưng khuôn mặt thì không hẳn vậy.
Anh ta nghiêm túc đấy.
Con Manticore định dập bạn tôi xuống bằng chân trước.
“Gebagebagebagebaah!”
Cô ấy liền quay lại bứt đứt dây trói.
“Gabaah!”
Nó đè ngửa cô ấy xuống đất.
“Gaah!”
Một nụ cười ghê rợn trên mặt con thú.
Argh! Chúng ra bị bắt rồi.
Thế này đâu nhắm vào chân nó được nữa.
Hay là vô hiệ…?
Không, vẫn chưa đến lúc.
Thái độ thích thú của kẻ săn mồi là thời điểm khiến nó dễ bộc lộ sơ hở nhất.
Hãy nhắm vào đó.
Cô bạn chống cự khiến nó khó chịu.
Bởi lẽ cô ấy không thể thoát ra trong tình trạng này được.
Trong hình dạng con người, mọi chỉ số đều bị giảm một nửa.
Sức mạnh của chúng tôi hiện tại là không đủ.
“Gebagebagebaah!”
Nó đưa miệng lại gần.
Khi góc độ đủ che khuất chúng tôi vào điểm mù, chính lúc này.
“Gaaaaaah!”
Cô bạn thét lên vung cánh tay vào hàm răng.
Tôi tập trung vào cánh tay.
Luồng nhiệt khiến máu chúng tôi sôi lên, làm nó nở ra.
Lực va chạm từ bàn tay làm thổi tung bụi mù.
Cảm giác móng vuốt của cô ấy đâm xuyên vào da thịt con Manticore cũng truyền đến cho tôi.
Chính là dòng máu ấm từ miệng nó chảy ra.
Cô ấy tiếp tục khoét vào người nó bấy nhầy.
Đến cả một số cái răng của nó cũng rụng rời ra.
“Gebaaaah!”
Tiếng gào vang dội trong lớp bụi mù, tôi nhận ra nó đang rút lui.
Khi lớp bụi mờ dần, tôi thấy có mỗi cánh tay to lên, trở nên đen sẫm và thô rát.
Chỉ phần tay trở lại dạng rồng.
Con Manticore cũng làm được điều tương tự nên tôi đã thử, và như bạn đã thấy đấy.
Cô bạn vội đuổi theo kịp đến chân trước của nó.
“Gaaah!”
“Gebaaah!”
Cô ấy cào sâu móng vuốt vào chân nó.
Phần da mỏng bung rách cùng ít mảng thịt văng ra.
Tiếp theo là tung nắm tay vào cằm.
Cơ thể to lớn ngã lê lết trên mặt đất.
“! Đừng có để chờ lâu như vậy nữa.
”
Cô nàng chửi rủa chua chát…
X- Xin lỗi.
“G- Gì cơ?! Cô là thứ gì vậy?!”
Yarg bàng hoàng khi soi chúng tôi dưới ánh đèn bị vứt đi trước đó.
Cả Tatark cũng thật sự sốc.
“OoOOOoOoooOOO…”
Sâu hơn trong hang, mắt con Manticore sáng rực.
Lần này tôi hoàn toàn hủy bỏ 〖Hóa nhân thuật〗.
Cơ thể phồng to lên.
Thấy chúng tôi trở lại bình thường, gương mặt giận dữ của nó hóa nên trắng bệch.
Nhận ra bọn ta cũng có kỹ năng giống ngươi đã quá trễ.
“GuuooooooOH!”
“GaaaaaaaaAH!”
Cả hai cùng gầm lên.
.