227: Xác Sống Lên CấpThôi nhìn lấy phần khô nát còn lại mộc quái non, tôi kiểm tra trạng thái của bộ xương.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Xác sống (Wight)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 2/5
HP: 4/8
MP: 1/3
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Ểh, cấp độ tăng lên không nhiều như tôi nghĩ.
Đối với thỏ banh dễ dàng hơn vì tôi đặt nhiều áp lực, bản thân tôi lại còn được nhân đôi điểm kinh nghiệm.
Thế là vậy sao.
Xin lỗi nhé mộc quái, sự hy sinh của ngươi vẫn chưa đủ xứng đáng.
Tuy cày cấp cho bộ xương là việc cần thiết…
Nhưng chẳng có lấy quái thú nào vừa tầm trong khu vực này.
Trước hết nhờ cô bạn gắn lại cơ thể cho nó bằng 〖Cuộc sống giả tạo〗.
Chẳng biết có đủ khôi phục HP cho nó hay không.
Ma thuật hồi phục không gây hại cho nó đâu đúng chứ?
Khi cô ấy thi triển xong kỹ năng, tôi kiểm tra lại lần nữa và HP của nó đã hoàn toàn đầy đủ.
Tôi có thể yên tâm được rồi.
Tốt nhất nên tránh ma pháp chữa trị.
Vì chẳng biết nó có thể gây ảnh hưởng gì tới xác sống hay nữa.
Làm sao để rèn luyện cho nó đây?
Khi còn mãi băn khoăn về vấn đề, bộ xương gõ vào chân tôi, chỉ về cái cây non khác.
K- Không được, có hơi…
Sao bây giờ, tôi có chút nghi ngại.
Bộ xương gãi đầu buồn bã.
Đứa bé này hăng hái thật.
Nó rồi sẽ bị rơi rụng nữa, hoặc không để mắt tới là bị Abyss ăn thịt như chơi…
Ừm…
“Gaa, gahh”
Hở? Sao vậy?
Đột nhiên trong đầu tôi như thể âm vang 「Nước, khát」.
Nó giống…
【Cấp độ Kỹ năng đặc trưng 〖Thông linh cảm thấu〗 đã tăng từ 1 lên 2】
Ra là do cô bạn của tôi.
Cứ thế này thì cô nàng sẽ lải nhải suốt bên lỗ tai tôi cho mà xem.
Thế này hơi mệt mình.
Cô ấy thè lưỡi rồi thở hồng hộc, liên tục chăm chú nhìn tôi.
Đâu cần phải thể hiện thái quá lên dzậy má.
Con biết má muốn gì mà…
Tôi đáp lại rồi bước đi, bộ xương theo phía sau.
Khi đến con sông, cô ấy đưa đầu xuống mặt nước rồi đớp chóp chép.
Tôi cũng cảm thấy hơi khát nên cũng hạ người uống vài ngụm.
Khi thỏa cơn khát, tôi ngẩng đầu lên.
Những giọt nước nhỏ xuống dưới cằm, tôi nhìn lấy sự phản chiếu của chính mình.
Tôi mở to miệng quan sát hàm răng dã thú bên trong.
Hình dáng một con rồng hoàn chỉnh.
Nhưng ít ra bản tính của tôi không hung tợn như vẻ bề ngoài.
Mãi nghĩ tới việc không đâu, tôi thấy bộ xương quỳ xuống bên cạnh bờ sông, nhìn vào mặt nước.
Có vẻ nó không hề kinh hãi trước ngoại hình của mình, nhưng có chút u sầu.
Khi sợ sệt, lo lắng, khi muốn được chú ý, nó đều chạm vào tôi.
Tôi chắc nó không nhớ gì về ký ức lúc còn sống, nhưng cách cư xử vẫn không khác gì con trẻ loài người.
Tôi không thể đưa ra phán đoán nào hơn ngoài một quái thú được tạo ra từ 〖Cuộc sống giả tạo〗.
“Guuo…”
Nghe tiếng tôi gọi, bộ xương đứng dậy.
Có lẽ bản năng mách bảo nếu nó kiên trì luyện tập sẽ lấy lại được da thịt.
Lý do giải thích cho tôi lại mong muốn cày cấp cho nó dữ dội như vậy.
Chắc rằng nó đang giữ một hy vọng nhỏ nhoi chăm chỉ càng nhiều sẽ càng sớm lấy lại được hình dạng con người.
Tôi cũng từng trải trong việc theo đuổi 〖Hóa nhân thuật〗 nên có thể hiểu.
Vì là rồng nên nó rất thích hợp, nhưng thứ này chỉ toàn xương.
Một cốt quái.
Ra quyết định của mình, tôi để ý đến một cái cây gần đó.
Nhờ cô ra tay nhé.
Tôi muốn bộ xương được tiến hóa trước khi hết ngày hôm nay.
“Gaa?”
Cô ấy hỏi 「Chắc chứ?」.
Vâng, dĩ nhiên.
Cô bạn sử dụng 〖Cuộc sống giả tạo〗 và giống như lần trước, một tiếng kêu phát ra và gương mặt xuất hiện.
Cái cây đã biến đổi thành mộc quái non.
“Higii!”
Nó lại bật gốc và tiến lên.
Bộ xương nhìn tôi suиɠ sướиɠ.
“Gaah”
Với hiệu lệnh, nó vòng ra phía sau ôm lấy mộc quái.
Mộc quái vung vật, bứt đứt ít phần xương trên người.
Nó giật lại được đoạn xương gãy trước khi ngã khỏi mặt đất, dùng làm vũ khí đâm vào phía sau mộc quái.
“Higi, higii!”
Nó cào xé liên tiếp bằng khúc xương gãy.
Trận chiến này dữ dội hơn lần trước nhiều.
Vì cạn MP nên nó không thể sử dụng kỹ năng được nữa.
Vậy mà nó vẫn giành chiến thắng tuyệt đối.
Với một điểm cấp độ cao hơn mộc quái.
Chỉ đơn giản nhìn qua chỉ số trạng thái thì bộ xương cao hơn.
Trên người đầy vết thương, mộc quái đổ sập xuống, ngã cùng với đó là bộ xương.
Lê lết cơ thể gãy rời và sứt mẻ, nó bò về chỗ tôi.
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve đầu.
Với xác của mộc quái tôi chỉ nhắm mắt lại rồi khẽ cúi đầu.
Vậy vẫn chưa đủ.
Để giúp bộ xương tiến hóa cần đến năm mộc quái đấy.
228: Xác Sống Tiến Hóa
Cấp độ của bộ xương tăng lên chậm quá.
Đối với trường hợp của tôi do có Danh hiệu hỗ trợ.
Tôi không nghĩ lên cấp độ 3 mà cũng khó như vậy.
Sau khi đánh bại mộc quái thứ sáu, nó cũng đã đạt được cấp 4.
Với chỉ số được gia tăng, tôi vô cùng thoải mái cho nó chiến đấu với chúng.
Vậy mà sau khi hạ thêm ba đấu thủ nữa, cấp độ vẫn chưa đến được mức tối đa.
Chắc tiếp theo là sẽ đủ.
Cùng với bộ xương, tôi đi tìm một cây non khác, rồi nhờ cô bạn chuyển hóa nó.
【Cấp độ Kỹ năng cơ bản 〖Cuộc sống giả tạo (Linh hồn phụ)〗 đã tăng từ 3 lên 4】
...Vì sử dụng nhiều nên nó cũng nhảy vọt luôn.
Nhân tiện tôi cũng đã thử áp dụng lên phần còn lại của những mộc quái nhưng không hiệu nghiệm.
Không phải nó không có tác dụng với xác chết, nhìn cái bộ xương khô này là biết.
Có lẽ còn ảnh hưởng bởi thuộc tính của vật liệu.
Vẫn có chút phản ứng nên tôi nghĩ sẽ hiệu quả ở cấp độ cao hơn.
“Higi, higiiii!”
Mộc quái lao tới bộ xương.
Chỉ với bước di chuyển thư thái, bộ xương vẫn dùng chiêu né tránh và bám vào sau lưng, bẻ gãy những nhánh cây và cào xé cơ thể nó.
“Higii…”
Đối thủ lại ngã xuống và bất động như mọi khi.
Chắc lần này đã đủ rồi.
Sẽ thật tuyệt vời nếu nó tiến hóa với dạng giống người hơn.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Xác sống (Wight)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 5/5
HP: 14/14
MP: 1/6
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Tốt rồi.
Nó đã có thể biến đổi.
“Guuuo…”
Bộ xương nhìn tôi sau khi nghe thấy tiếng gọi.
Nó kêu lên lách cách và gật đầu.
Tôi chứng kiến và… như thể chẳng có gì đổi khác cả.
Nó chỉ nhìn chăm chăm tôi bằng hốc mắt trỗng rỗng.
Hay là tôi cần phải làm gì nữa nhỉ?
Thứ duy nhất dành được cho xác sống chỉ là 〖Cuộc sống giả tạo〗.
Này bạn tôi, đá thêm một nháy được chứ.
Lần này hãy mạnh nhất có thể.
“Guah!”
Cô ấy hô lên và ánh sáng đen bao phủ bộ xương.
Khi tan ra bộ xương xuất hiện với hình dạng khác.
Một số phần xương hóa thành màu xanh, có hình chữ thập trên trán.
Còn thêm vài hoa văn xung quanh mắt và trên xương sườn…
Ngoài những điều đó ra thì không thay đổi gì nhiều.
Thay vì được giống người hơn, tôi thấy nó càng quái thú hóa...
Đúng thật là không thể hồi chuyển nó về dạng cơ thể sống được.
Hơn nữa tôi cần biết nó đã tiến hóa thành thứ gì.
Kiểm tra xem.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Chủng loài: Cốt sư sơ cấp (Skull Lowmage)
Trạng thái: Bị nguyền rủa
Cấp độ: 1/13
HP: 15/15
MP: 1/10
Tấn công: 5
Phòng thủ: 4
Ma thuật: 6
Nhanh nhẹn: 3
Hạng: E
Kỹ năng đặc trưng:
〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 1〗 〖Xác sống: Cấp -〗 〖Thuộc tính hắc ám: Cấp -〗
Kỹ năng kháng:
〖Vô hiệu hóa trạng thái: Cấp -〗 〖Kháng vật lý: Cấp 3〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 1〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Gió lốc: Cấp 2〗 〖Lời nguyền chết chóc: Cấp 2〗 〖Bào mòn sinh lực: Cấp 1〗
〖Đất sét: Cấp 1〗
Danh hiệu:
〖Tay sai của Tà long: Cấp -〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Cốt sư sơ cấp〗...
Ngắn gọn là cốt quái sử dụng ma thuật cấp thấp?
Vậy tiếp theo chắc là Cốt sư trung cấp?
V- Vậy nó có thể mọc lại da thịt không?
Hy vọng nó không phải dành cả phần đời trong mấy khúc xương.
Cho dù nó đã chết rồi đi nữa.
Xem ra nó có thể tùy ý chọn nhánh tiến hóa của mình giống tôi…
Hừm, chỉ số MP đã tăng lên, khả năng chiến đấu tầm xa cũng sẽ được cải thiện.
Nếu bộ xương… quên mất, tên của nó cũng đã thay đổi khi tiến hóa rồi.
Nếu có cốt sư sơ cấp yểm trợ khi tôi xông trận, không khó để nó có thể cùng lên cấp.
Lượng điểm kinh nghiệm nhận được chắc sẽ thấp lại, nhưng nó còn có hiệu quả hơn việc chơi bời mãi với lũ quái cùng thứ hạng.
Đó là lý do thỏ banh vọt thẳng lên hạng D.
Hơn nữa tôi sẽ không cần phải sử dụng 〖Cuộc sống giả tạo〗.
Tạo ra sinh vật sống để gϊếŧ chúng quả thật không phải trải nghiệm dễ chịu.
Sẽ phải làm sao nếu nó mãi chỉ là một bộ xương.
Sau khi tự quan sát cơ thể kỹ lưỡng, nó ngồi dậy nhìn vào lòng bàn tay.
Nó vẫn chưa hài lòng với sự tiến bộ này đúng không?
Quả như tôi dự đoán.
Tôi ước có thể biết nó nhớ lại được chút gì đó, nhưng vì nó không có lưỡi.
Nguyên một bộ xương khô mà.
Nghĩ đi, tên mà nó được đặt còn sống không hề hiện ra.
Tôi phải gọi nó bằng cái tên khác mỗi khi tiến hóa thì thật kỳ quái, vậy nên hãy cho nó một cái tên thật ý nghĩa.
Nhưng tôi không biết nó là đực hay cái.
Dù chỉ là đứa trẻ nhưng vẫn có khác biệt về giới tính nên…
Tuy tồn tại những thói quen khi còn sống, nhưng không có sự đảm bảo nó nhớ được tên của mình.
Tôi có dự cảm nếu nó nhớ được thì hẳn đã hiển thị ra trong bảng trạng thái.
Cho tới khi quyết định được một cái tên, tôi cứ gọi nó là bộ xương vậy.
Dù rằng như vậy thì chưa chính xác.
Cuối ngày hôm nay tôi sẽ cho nó nghỉ ngơi hồi phục lại MP…
Chúng ta nhất định sẽ lại đi săn vào ngày mai.
Còn bữa tối thì xơi đỡ đồ cúng vậy.
Tôi cũng muốn biết nếu như người Lithovar có quay trở lại.