“Guuoooo!”
Tôi chạy dọc khắp cả hoang mạc trên bốn chân, tiếp cận dần đến con mồi.
Mục tiêu là một con lạc đà ba đầu.
Thằng nhỏ bản thân như một món ngon lành.
Rồi một ngày ta sẽ ướp ngươi với bột Pyperis.
“Nogue!” “Nogue!”
Con lạc đà chạy thục mạng.
Tốc độ của nó chỉ bằng một phần mười so với tôi.
Thậm chí chẳng cần phải 〖Lăn〗.
Vừa chạy tôi vừa tập làm quen với cơ thể mới.
Nói tới sự thay đổi, thể lực cũng chỉ giống với Hắc long tai ương.
Điều khác biệt duy nhất là chiều dài cánh tay.
Còn lại là ổn thỏa hết.
“Guaa!” “Guaa!” “Guaa!”
! Nhưng cái đầu bên cạnh thật rắc rối.
Ồn ào, rồi lại còn xoay lắc liên hồi.
Không thông cảm việc do bố chạy nhanh quá được sao?
Khoan, không lẽ, đây vẫn còn là một đứa con nít?
Phải không trời?
Tôi thấy cả hai còn nhiều việc phải làm rồi đây.
Trong lúc chạy, tôi tán cái đầu kia đập xuống đất.
Làm ơn giữ yên lặng một chút giúp bố.
Bực cả mình.
“Guaa…”
Kể từ đó nó im thin thít.
Tôi tiếp cận được con lạc đà và hạ nó với bộ móng trước.
Nó ngã gục trên cát tuôn đầy máu.
【Đã nhận được 27 điểm kinh nghiệm】
【Danh hiệu 〖Trứng đi bộ: Cấp -〗 được kích hoạt, nhận thêm 27 điểm kinh nghiệm】
【Cấp độ của 〖Ouroboros〗 đã tăng từ 1 lên 5】
Một con lạc đà mà nâng cấp cho tôi nhiều quá.
Thật dễ dàng khi còn ở mức độ thấp, vậy nếu như cày lũ kiến nữa, tôi chắc sẽ lên cấp 40 chỉ trong một ngày.
Với kinh nghiệm dày dặn của mình, tôi đủ sức đạt tới mức tối đa của lần tiến hóa trước nhanh chóng.
Rồi, xem lại bảng trạng thái nào.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Ouroboros
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ : 5/125
HP: 419/424
MP: 430/430
Tấn công: 253
Phòng thủ: 204
Ma thuật: 256
Nhanh nhẹn: 250
Hạng: A
Kỹ năng đặc trưng:
〖Vảy rồng: Cấp 7〗 〖Thần ngôn: Cấp 4〗 〖Ngôn ngữ Grisha: Cấp 3〗
〖Bay: Cấp 7〗 〖Bụi vảy rồng: Cấp 7〗 〖Thuộc tính hắc ám: Cấp –〗
〖Tà long: Cấp –〗 〖Tự động hồi phục HP: Cấp 8〗 〖Cảm quan: Cấp 5〗
〖Tự động hồi phục MP: Cấp 6〗 〖Song thủ: Cấp –〗 〖Phân tách ý thức: Cấp –〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng vật lý: Cấp 5〗 〖Kháng rơi: Cấp 6〗 〖Kháng đói: Cấp 5〗
〖Kháng độc: Cấp 5〗 〖Kháng cô đơn: Cấp 6〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 4〗
〖Kháng thuộc tính bóng tối: Cấp 4〗 〖Kháng thuộc tính lửa: Cấp 4〗 〖Kháng sợ hãi: Cấp 3〗
〖Kháng ngạt: Cấp 4〗 〖Kháng tê liệt: Cấp 4〗 〖Kháng ảo giác: Cấp 3〗
〖Kháng chí tử: Cấp 2〗 〖Kháng nguyền rủa: Cấp 2〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Lăn: Cấp 7〗 〖Kiểm tra trạng thái: Cấp 7〗 〖Hơi thở thiêu đốt: Cấp 5〗
〖Huýt sáo: Cấp 2〗 〖Nắm đấm rồng: Cấp 3〗 〖Hơi thở tai ương: Cấp 6〗
〖Nanh độc: Cấp 7〗 〖Vuốt tê liệt: Cấp 6〗 〖Đuôi rồng: Cấp 2〗
〖Gầm: Cấp 2〗 〖Sao băng: Cấp 2〗 〖Kẹp hạt dẻ: Cấp 3〗
〖Hóa nhân thuật: Cấp 7〗 〖Phong trảm: Cấp 3〗 〖Thủ đề vũ: Cấp 4〗
〖Hồi sức cấp cao: Cấp 3〗 〖Tự tái tạo: Cấp 5〗 〖Bạn đồng hành: Cấp –〗
Danh hiệu:
〖Con trai Vua rồng: Cấp –〗 〖Trứng biết đi: Cấp –〗 〖Tên đần độn: Cấp 4〗
〖Ngốc nghếch: Cấp 1〗 〖Chiến binh: Cấp 4〗 〖Diệt trừ thảm họa: Cấp 4〗
〖Dối trá: Cấp 3〗 〖Chuyên gia trốn tránh: Cấp 2〗 〖Tinh thần quả cảm: Cấp 9〗
〖Anh hùng bé nhỏ: Cấp 6〗 〖Con đường tà ác: Cấp 7〗 〖Thảm họa: Cấp 7〗
〖Gà chạy bộ: Cấp 3〗 〖Đầu bếp: Cấp 4〗 〖Vua hèn hạ: Cấp 6〗
〖Gan dạ: Cấp 4〗 〖Phàm ăn (Diệt khổng lồ): Cấp 3〗 〖Nghệ nhân làm gốm: Cấp 4〗
〖Trùm băng đảng: Cấp 1〗 〖Quyền can thiệp Laplace: Cấp 1〗 〖Kẻ nắm bắt sự vĩnh cửu: Cấp –〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đúng thật là hạng A.
Nhìn tuyệt hảo một cách vi diệu.
Tôi muốn nhanh nhanh phát triển thêm cơ.
Bây giờ hãy mau trở về với món thịt lạc đà.
Tôi cúi xuống ngậm con lạc đà dính máu trên miệng.
“Guaa!”
Lần nữa, tự dưng cô bạn của tôi lại lên tiếng.
Quay sang thì thấy có quầng sáng.
Ánh sáng bao phủ phần đầu người bạn đồng hành và vết thương trên mặt liền lại.
! Con lạy má tự ý đi dùng 〖Hồi sức cấp cao〗.
Bị trầy xước có quéo queo, chút xíu là lành rồi.
Bộ không đợi 〖Hồi phục HP tự động〗 được hả?
Thật đáng lo ngại khi má dùng ma thuật vô mấy chuyện thế này!
Hầy, dù sao cũng còn 〖Hồi phục MP tự động〗 nên cũng không cần làm quá.
Cô bạn đây chẳng chịu xem xét kỹ lưỡng gì cả.
Không phải kiểu game nhập vai đâu mà xài xả láng.
Chúng ta phải cẩn trọng tới từng MP.
Hmm…?
Không lẽ kỹ năng cả hai có thể sử dụng là khác nhau?
Tệ rồi, nhỡ đâu mỗi bên chỉ được trao cho những khả năng riêng biệt để giữ cân bằng vai trò của mình…
Kiểm tra thử nhỉ?
“Guooo!”
Đặt con lạc đà xuống, tôi ngẩng đầu và sử dụng 〖Hồi sức cấp cao〗.
Quái thay, chẳng có giống mốc gì xảy ra cả.
Theo phản xạ tôi nhìn lại cô bạn của mình.
“Gua?”
Kiểu như cô ta hỏi “Làm cái méo gì dzậy?”.
Rồi ngay lập tức nghỉ quan tâm tôi và nhìn nơi xa xăm.
Thiệt hả trời…
Ma thuật hồi phục quý giá của tui mà cái đầu ngu ngốc này xem như đồ chùa ấy…
Không phải tệ kinh khủng rồi hả?
Cô ta đã giật lấy kỹ năng tốt nhất mà tôi có.
Tôi thì không sao vì còn có 〖Tự tái tạo〗 nhưng chẳng may thỏ banh hay Adofu bị thương, tôi sẽ phải nhờ cậy vào cái đầu này, có khi còn bắt quỳ lạy để làm bả hài lòng nữa.
Tôi quay ra thử 〖Hơi thở tai ương〗 và 〖Hơi thở thiêu đốt〗.
Có vẻ vẫn dùng được bình thường.
May thật.
Tôi vẫn áp dụng chúng cho những chiến thuật khác nhau, vậy là yên tâm cô nàng không thể phun bậy được.
Tui đảm bảo làm thiệt luôn đó.
“Guua…?”
“Mày làm chó má gì thế?” là cách ánh mắt cô ta nhìn lấy tôi.
Tôi rối não lên chỉ vì cô đấy!
Đừng có làm như kiểu đéo phải vấn đề của má!
Sẽ khá rắc rối nếu cả hai đầu có thể học được những kỹ năng khác nhau, phải không?
Xét về lời giải thích mà tôi nhận được khi lựa chọn tiến hóa, 【Chống đối lại thần thánh với ma thuật điều khiển sự sống】 là thứ rồi tôi sẽ nhận được.
Giờ nhớ lại tới cái đầu ngáo ngơ ngốc nghếch này…
Chắc là thứ tôi phải trả giá cho sự tiến hóa.
Dù sức mạnh đã tăng lên, người bạn này của tôi quả thật vô giá trị.
Có lẽ không khôn ngoan nếu đi săn lũ kiến bây giờ.
.