Cho nên, nàng vẫn luôn suy nghĩ, tại sao hắn vì cái gì mà cứ vẫn luôn quấn lấy nàng?Luận nhan sắc,nàng hơi thanh tú một chút, luận thực lực, nàng ngay từ đầu, nàng là không có thực lực, mang danh phế vật.

Nàng suy nghĩ mãi cũng thể hiểu được, Vân Vũ nàng có điểm gì hấp dẫn hắn?Nàng còn có thể sửa đổi nó ?“Không có điều kiện!” Long Khuynh Tà tà mị khóe miệng cong lên ; “Ta chính là chỉ muốn sờ bàn tay nhỏ của nàng , để an ủi nỗi nhớ ba ngày vì nàng mà vất vả điều tra.

Vân Vũ sửng sốt khi nghe xong.

Ba ngày điều tra?Tinh tế nhìn kỹ hắn, nàng nhìn thấy được sự mệt mỏi toát ra từ sắc mặt.

Hắn sẽ không thật sự là đi……Vân Vũ đáy lòng khẽ rung động.

Người không phải là cỏ cây, tuy nói nàng vẫn luôn là người lạnh lùng vô tâm , nhưng lúc này trong lòng vẫn có chút rung động.

Vân Vũ nhìn Long Khuynh Tà , trầm mặc vài giây, liền dương tay lên đẩy cái tay đang giữ chặt cằm của nàng.

Nhưng mà, dưới ở ánh mắt có chút kinh ngạc của người nam nhân , nàng lại đưa tay mình tới trước mặt hắn: “Muốn sờ thì nhanh lên, đừng có dong dong dài dài, sờ xong thì nói ta nghe.

”Nàng đang rất thiếu kiên nhẫn không thể chờ thêm được nữa.

Long Khuynh Tà nhịn không được cười, đáy mắt càng thêm vài phần thú vị.

Lúc này vật nhỏ , thật đúng là đáng yêu.

Hắn không khách khí, vươn bàn tay to nắm lấy bàn ấy nhỏ bé của nàng ,có điều ,thay vì sờ soạng như vừa rồi, hắn chỉ đơn thuần nắm lấy tay nàng.

"Vật nhỏ , làm sao nàng có thể thú vị như vậy ,thật khiến ta nhịn không được muốn hôn nàng một cái.

”Vân Vũ tức giận liếc mắt nhìn hắn, thấy đôi mắt đen láy mang đậm ý cười , có chút hiểu được về người nam nhân này ,hắn không phải là người xấu xa chỉ là cái miệng hay nói linh tinh.

Nhưng Vân Vũ nào đâu biết rằng, người nam nhân nàng nhìn thấy trong mắt mình không xấu xa này, hóa ra đây không phải dáng vẻ thật của hắn.

Sẽ có một ngày, nàng nhìn thấy được sự máu lạnh vô tình của hắn và là người rất tàn nhẫn ,thị huyết (khát máu ).

Hóa ra sự đối sử đặc biệt ấy,hắn chỉ dành riêng cho nàng mà thôi.

“Được rồi, đừng úp úp mở mở nữa , nói đi, có biện pháp nào có thể làm cho thân thể ta sống lại.

”“Hôn vi phu một cái, vi phu sẽ bán bản thân cho nàng.

” Long Khuynh Tà cười cười nhìn chằm chằm nàng.

Vân Vũ trừng mắt nhìn hắn : “Long Khuynh Tà, có phải cảm thấy rất vui khi chơi đùa ta? Nếu vậy thì biến đi đâu thì biến ,ta không quan tâm ”“Người thì không to , nhưng khẩu khí thì lớn , vi phu thích , nàng không muốn chủ hôn, thì để vi phu đích thân hôn.

”Nói xong , Long Khuynh Tà đưa môi lại gần.

Thấy vậy, Vân Vũ cau mày đưa một tay đẩy hắn ra; “Long Khuynh Tà……”Long Khuynh Tà buồn cười nhìn nàng.

Nhưng ngay sau đó, hắn không đùa giỡn với nàng nữa ,kẻo tiểu nữ nhân này sẽ giận hắn thật.

“Được rồi , đừng nhúc nhích! cảm nhận một chút thôi.

” Hắn im lặng ôm nàng vào trong lòng ngực, đưa đôi môi gợi cảm của mình sát gần môi nàng.

Đột nhiên tới gần, làm Vân Vũ bị dọa, trái tim đập hụt nửa nhịp.

Tức giận muốn dùng hết sức đẩy hắn ra.

Chỉ thấy, một luồng khí nhàn nhạt truyền từ trong miệng hắn sang cho nàng, đôi môi đỏ mọng đang mím chặt bất giác mở ra.

Hơi thở mát lạnh mang theo sự sống , dần dần từ trong miệng xâm nhập vào trong cơ thể nàng.

Vùng đan điền vốn dĩ không có động tĩnh gì , giờ khắc này, đã di chuyển nhanh liên tục.

Dường như nàng có thể cảm giác rõ ràng được sự kì diệu của dòng máu kịch liệt di chuyển.

Lúc này, nàng dường như thật sự cảm giác được mỗi một tế bào đang có sự sống ……Một lát sau.

Long Khuynh Tà hít thở một hơi thật sâu, tạm thời dừng truyền nguyên lực.

Có điều, hắn không dời bỏ môi nàng.

Một tia sáng kỳ dị lóe lên trong đôi mắt đen , đột nhiên hắn nghiêng người về phía trước , trực tiếp ngậm lấy đôi môi đỏ mọng, xâm nhập vào trong , dễ như đánh gãy một cây trúc.

“ Ưm ……” Vân Vũ chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, lập tức ngẩn người ra.

Nụ hôn của hắn tới đột ngột và bá đạo, trực tiếp công thành đoạt đất trong miệng nàng, khiến cho nàng không thể kháng cự được.

Cho đến khi nàng sắp không thể thở được , Long Khuynh Tà mới bằng lòng buông tha nàng.

Vân Vũ thở hổn hển , trong ánh mắt có vài phần mê ly……Khi nàng hồi phục tinh thần , ánh mắt lóe lên tức giận, nàng định giơ tay đánh vào mặt hắn.

Cái tên đăng đồ tử ( háo sắc) này !Nhưng giây tiếp theo, nàng bị người nam nhân này ôm trọn trong vòng tay hắn.

"Vật nhỏ nàng đanh đá thật đấy ,vi phu đã nói cho nàng biện pháp làm cơ thể nàng sống lại , sao nàng còn muốn tát ta ” Long Khuynh Tà nheo lại mắt.

Có một chút nguy hiểm lẫn trong hơi thở và giọng nói tà mị.

Vân Vũ không khỏi có chút ngây ngẩn.

Biện pháp ?Chẳng lẽ hắn nói có thể cơ thể nàng sống lại, chính là cách như thế này sao ?Khí tức màu tím vừa truyền ra từ trong miệng hắn , nếu nàng suy đoán không sai, hẳn là từ tu vi mà hắn tu luyện thành.

Nhíu chặt mày , Vân Vũ gắt gao nhìn hắn: “Nói rõ ràng cho ta.

”Nếu thế bằng cách này , sẽ làm hao tổn tu vi mà hắn tư luyện được.

Nhưng lúc này, Vân Vũ trong đầu, không khỏi nhớ tới lần trước cùng hắn ở trong rừng rậm, hôm nay buổi sáng ở trên ngọn núi.

Chẳng lẽ hắn làm tất cả điều này chỉ vì nàng……“Vật nhỏ ,nàng thật sự không có lương tâm, ta muốn tức giận nàng nhưng bất đắc dĩ không làm được.

” Long Khuynh Tà thầm thở dài một hơi.

Lúc này, sắc mặt của Long Khuynh Tà đột nhiên nghiêm túc hiếm thấy : “ Thật ra ,biện pháp làm cơ thể sống lại, nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó, ngoại trừ tư vi của bản thân ta, còn cần phải gom đủ năm thứ khác nhau , thì mới có thể tiến hành ”“Năm thứ khác nhau? Là năm cái gì ?” Vân Vũ có chút nóng vội.

Thật sự ra , một khi cơ thể nàng sống lại nàng sẽ có có khả năng trở một thành triệu hồi sư.

Nghĩ đến người triệu hồi sư trong truyền thuyết kia, nàng trong lòng nàng lại bùng nên một niềm nhiệt huyết.

Thiên hạ đều nói nàng là phế vật, nên nàng phải cho bọn họ thấy đâu mới gọi là phế vật chân chính , dù người kia đã trở thành truyền thuyết trong miệng thiên hạ ,kia nàng cũng sẽ trở thành người đầu tiên làm nên lịch sử một lần nữa.

Huống chi, trừ việc này ra, nàng đã nói qua nhất định sẽ quay trở lại Hỗn Độn Điện, để nhổ sạch hết bộ râu của cái tên canh giữ cửa môn chết tiệt kia.

“Vật nhỏ, xem ra ngày thường nàng rất bình tĩnh ,sao bây giờ sắc mặt lại lo lắng thế ? Có điều chuyện này không thể không lo lắng được.

” Long Khuynh Tà xoa xoa đầu nàng một cách rất sủng nịnh.

“ Ngươi biết rõ ta đang lo lắng cái gì , mà còn chơi trò úp úp mở mở với ta.

?” Vân Vũ trừng mắt hắn.

Sự lo lắng lúc nãy của hắn đã dịu bớt đi.

“ Nàng là nha đầu ngốc " Ý cười thoáng hiện nên trong đôi mắt đen của Long Khuynh Tà , hắn tà mị lười biếng mở miệng; “Này là năm cái này : Sinh lợi thảo, trăm hoa, huyết long, huyết thánh, huyết tinh, nếu nàng có thể hấp thụ đủ năm thứ này ,cơ thể nàng nhất định sẽ sống lại.

Vân Vũ nhăn mày, huyết long này nàng thể trực tiếp vào cấm địa Vân gia là có thể lấy được nhưng một hoa một thảo,còn có hai loại huyết, thật sự không biết tìm ở đâu ……“Ngoại trừ huyết long, còn bốn thứ khác thì ta làm sao mà tìm được chứ ?” Vân Vũ nhìn về phía Long Khuynh Tà hỏi.

“ Huyết tinh , chính là máu của nhi tử quốc sư vương triều Chu chỉ cần lấy một ít trên người hắn là được, Hoa trăm tuổi cũng là vật hiếm nhưng không khó tìm, lần này hoàng thất tổ chức săn bắt , người thắng sẽ được thưởng một gốc cây hoa trăm năm , còn về Sinh Lợi Thảo nó chỉ sinh trưởng ở giữa rừng rậm nơi mà ma thú sinh sống , muốn nói, cũng chỉ có thể đi một chuyến đến giữa rừng rậm ma thú , nói đơn giản cũng đơn giản , nói khó cũng khó, bởi vì muốn tìm đủ 3 loại này ,yêu cầu phải tốn chút thời gian cùng tâm tư.

”Đủ Ba loại ?Vân Vũ không khỏi nhướng mày; “ Tại sao không nói cho ta nghe về huyết thánh chứ?”Long Khuynh Tà tà mị cười, đôi mắt sâu thẳm nhìn nàng như mê hoặc : “ Bởi vì, nó ở ngay trước mắt nàng ,chỉ cần nàng muốn, bất cứ lúc nào ta cũng sẵn sàng chuẩn bị cho nàng ".

Trước mắt nàng ?Như nghĩ đến điều gì đó, trong mắt Vân lóe lên một tia kinh ngạc, nhìn hắn chằm chằm , nhìn từ trên xuống dưới.

“Ngươi tu vi của ngươi là huyết thánh, nói thật, tại sao ngươi lại đối tốt với ta như vậy? Đừng nói với tal à ngươi không có mục đích gì ,trên đời này người ngu ngốc cũng không phải là ít , nhưng ngươi thì tuyệt đối không phải là những người ngu ngốc giống như họ.

”Long Khuynh Tà đột nhiên cười đến yêu nghiệt ,mê hoặc tất cả chúng sinh , duỗi tay ra xoa xoa tóc của nàng; “ Vật nhỏ, nàng đúng thật là rất hiểu ta, bây giờ vì phu cảm thấy xấu hổ ,nên ta sẽ không nói cho nàng biết mục đích là gì đâu.

”“ Mục đích là gì ?” Vân Vũ nhướng đôi mắt đầy sao ,hỏi hắn.

Nàng không muốn mình mắc nợ người khác một cái nhân tình , nếu hắn yêu cầu nàng làm việc gì đó, hay có lẽ muốn từ trên người nàng lấy thứ gì, chỉ cần không đụng chạm tới điểm mấu chốt của nàng, nàng có thể chấp nhận ,coi như là trả người khác một nhân tình, hy vọng chuyện sau này, hắn có thể đừng dây dưa với nàng.

Nhưng lại không thể ngờ được câu nói tiếp theo của Long Khuynh Tà , nhất thời khiến nàng phản ứng không kịp.

“Rất đơn giản, ta chỉ cần —— tâm của nàng ! Ta muốn nó, vĩnh viễn đều chỉ thuộc về ta.

”Câu trả lời bá đạo và cường thế, không mang theo sự ẩn ý, trực tiếp hiểu rõ.

Liền giống như một cây đại chuỳ (búa),đập thẳng vào trái tim của Vân VũTrái tim nàng đột nhiên run lên.

tuy nàng có chút dung động trước hắn ,nàng thích hắn , nhưng lí trí nói cho nàng biết không thể, càng đừng nói tới việc động tâm !Đêm đó, sau khi nam nhân bá đạo đó tuyên bố ,hắn rời đi mà không cần Vân Vũ trả lời.

Phỏng chừng trong trong lòng hắn cũng biết rất rõ ràng, không thể nóng vội ăn đậu hũ khi nó còn nóng.

Nói cách khác, hắn càng hiểu được như thế nào là nắm chắc sự đúng mực, sau khi quấy đục hồ nước trong lòng nàng , lấy lui làm tiến, tuyệt đối là sách lược tốt nhất.

……Hôm sau!Sáng sớm, không khó trong Vân phủ , ngưng trọng và ảm đạm dị thường.

Trong sườn phòng khách của Vân Phủ, những chiếc đèn lồng màu trắng được treo trên cao, bốn phía bố trí đều là một mảnh màu xám trắng.

Hôm nay, là ngày bái tế linh đường chính thất phu nhân tướng quân Liễu Thanh Nguyệt.

Phía trước phía sau đều rất nhiều người tới bái tế.

Vào lúc này tướng quân Vân Lãnh Nghị còn đang ở biên ngoại, nhưng vẫn còn có không ít danh môn quý tộc tiến đến bái tế , thậm chí có cả người trong hoàng thất , có thể thấy được, tướng quân phủ này rốt cuộc vẫn là thế gia võ tướng đệ nhất của vương triều Chu.

Bận rộn ,khóc sướt mướt cả buổi sáng.

Giữa trưa là lúc, trong linh đường , lại nghênh đón một đạo thân ảnh tất cả mọi người không thể ngờ tới.

Trong phòng ánh mặt của những nô bộc thị vệ tràn đầy kinh ngạc,sợ hãi……Đặc biệt, là Vân Linh Thủy người đang quỳ gối trước linh đường, hai mắt nàng ta đẫm lệ, mặc một thân bạch y ,sắc mặt biến sắc sau khi nhìn thấy Vân Vũ đang từng bước tiến vào linh đường.

“Cái đồ tiện nhân…… Không phải ngươi đã chết rồi sao?” Lời này vừa nói ra, đột nhiên lại cảm giác có gì đó không thích hợp.

Ở đây, còn có không ít người ngoài, ngay cả Vân Kỳ, cũng vừa đúng lúc cùng một vị lão hữu tiến đến bái phỏng , ở ngay cạnh bên linh đườngĐột nhiên nghe thấy thanh âm của Vân Linh Thủy,tầm mắt của mọi người đều nhìn qua.

Chỉ thấy, Vân Vũ sắc mặt tái nhợt, chân bước rã rời, dường như đã phải đi một đoạn đường ,bước vào có chút thở hổn hển.

Giọng nói lạnh băng của Vân Linh Thủy vừa mới dứt ,hai mắt nàng có chút phiếm hồng lên vì sợ hãi.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play