“Điện hạ! Thần tuyệt đối không để người tham dự chuyện nguy hiểm này thêm một lần nào khác!”
Trong biệt thự sứ đoàn Áo, bá tước Mercy sầm mặt.
Đọc xong bức thư Hoàng Hậu nhờ công chúa nhỏ chuyển cho mình, Mercy khiếp sợ. Điện hạ vẫn còn nhỏ!
Bọn họ chưa kịp làm gì, Pyotr III đã tỏ thái độ thù hằn với Áo. Bá tước Mercy lo lắng, thậm chí muốn bịa đặt lý do mang công chúa nhỏ về nước trước, không cần tham gia đại lễ đăng quang. Nếu hai nước hoàn toàn trở mặt, anh ấy không trông mong gì gã Sa Hoàng điên khùng.
Một khi thị vệ nước Nga tìm ra bằng chứng, không biết Pyotr III xử lý Antonia, nước Áo như thế nào.
Bởi vì bọn họ mưu đồ lật đổ người đứng đầu nước Nga!
“Ngài Mercy, ta sai rồi.”
Antonia ngoan ngoãn nhận sai, đôi mắt xanh đỏ hoe.
Antonia rất giỏi lừa gạt cho qua chuyện. Nhiều năm trước, khi vẫn còn là trẻ con, cô từng lừa gia sư, nữ hầu và quý phu nhân răm rắp nghe lời mình, huống chi người trước mắt là bá tước Mercy ở bên cô nhiều năm.
“Tuyệt đối không thể đi gặp Hoàng Hậu.” Bá tước Mercy quyết tâm mặc kệ công chúa nhỏ tội nghiệp, nói: “Điện hạ, ngài nên ở yên trong biệt thự một thời gian, hạn chế tham gia yến hội cung đình Nga.”
Thật quá đáng! Mercy nghĩ đã thấy giận. Đám người Nga dã man tàn bạo, đến cả trẻ con cũng không tha!
Đây là cô con gái đáng yêu xinh đẹp nhất của Nữ Hoàng! Nếu cô gặp chuyện, Mercy sẽ không bỏ qua cho bản thân.
“Được rồi, thưa ngài.” Antonia ngoan ngoãn đồng ý.
Dù sao Hoàng Hậu đã rời St. Petersburg, Hoàng Đế cũng sắp đi. Trước khi “chuyện đó” xảy ra, cung điện mùa đông sẽ không tổ chức yến hội lớn.
Thấy bá tước bình tĩnh hơn chút, Antonia cẩn thận hỏi: “Ngài Mercy, trong thư viết gì?”
“Ngài đừng hỏi việc này.” Mercy nghiêm khắc trừng cô.
“Hừ.” Antonia bĩu môi.
Biết vậy đọc trộm trước. Thời điểm bị nhốt trong ngục giam Paris, cô học thành thục kỹ năng khôi phục thư đã mở thành nguyên bản, cam đoan bá tước Mercy không phát hiện.
Dựa theo trí nhớ, hiện tại Ekaterina đã chuẩn bị xong. Thiếu cô cũng không ảnh hưởng gì lớn.
Dù sao đó cũng là Đại Đế Ekaterina.
Antonia nhìn ngoài cửa sổ. Hiện tại đã tháng tư, có lẽ đây là đêm tuyết cuối cùng ngày xuân St. Petersburg.
Dưới đêm tuyết mịt mù, ánh đèn đằng xa chiếu sáng cung điện mùa đông xa hoa huy hoàng. Tuyết trắng phủ kín ngói nhà, tựa như bảo kiếm trấn thủ cung điện băng.
Rượu Nga thơm nồng, đêm tuyết St. Petersburg mỹ lệ.
Hoàng Hậu và Hoàng Đế lần lượt rời St. Petersburg, thủ đô chìm trong giấc ngủ đông, lẳng lặng chờ chủ nhân chân chính trở về.
Antonia yên lòng, chuyên tâm sắm vai công chúa bảy tuổi ngoan ngoãn đáng yêu.
Ví như thưởng thức kiến trúc và tác phẩm nghệ thuật trong cung điện mùa đông.
Tuy ban đầu nơi này chỉ là cung điện nhỏ do Pyotr I tùy ý dựng nên, nhưng trải qua mấy đời Sa Hoàng, nó gần như sánh ngang cung điện Schönbrunn nước Áo và cung điện Versailles nước Pháp.
Da Vinci [1], Raffaello [2], Tiziano [3], Rembrandt [4],… Tác phẩm của các danh họa nổi tiếng đều tề tựu ở đây. Antonia biết, chờ Nữ Hoàng đăng cơ, nơi này còn cất giữ nhiều bảo vật hơn.
Sau vài lần tham dự yến hội nhỏ, Antonia mất rất nhiều công sức mới biết được gia thế chàng trai Nikola bí ẩn tới từ Đông Âu. Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao anh lại lẻ loi một mình ở cung điện mùa đông, hành xử khiêm tốn kín đáo.
Đó là con trưởng của công tước Obrenović Serbia.
Hiện tại Serbia do Đế quốc Ottoman [5] Thổ Nhĩ Kỳ cai trị. Nhưng bởi tôn giáo và sắc tộc khác biệt, người nơi đó luôn cố gắng giành lại độc lập từ tay Đế quốc Ottoman.
Nga là đối thủ của Ottoman, đương nhiên vui vẻ bảo trợ độc lập cho Serbia.
Cách mạng là vậy. Dù ở bất cứ đâu, trước khi Cách mạng thành công, ngoại quốc chỉ có thể âm thầm ủng hộ. Nga cũng đang làm thế.
Gia tộc Obrenović là gia tộc hiển hách nhất Serbia.
Vì muốn Nga tin tưởng ủng hộ, công tước Obrenović dẫn con trai trưởng tám tuổi tới Nga. Nói là mong Sa Hoàng bảo hộ, nhưng thực chất chỉ là con tin.
Tình cảnh của Nikola không khác thời điểm Antonia ở Paris là bao.
Bị gia tộc mang tới dị quốc, trở thành cầu nối ngoại giao giữa hai nước… Năm đó sau khi Cách mạng bùng nổ, cô bị bắt nhốt, trở thành con tin người Pháp dùng để uy hiếp nước Áo.
Nhưng Áo không cứu cô.
Antonia bực bội cầm thìa múc quả oliu trong đĩa sang một bên. Cô ghét oliu.
Thân phận của Nikola vô cùng nguy hiểm.
Là con tin có quyền thừa kế, nếu Serbia không thể độc lập, sớm muộn gì anh cũng trở thành vật chết – Ví như món quà Nga tặng cho Đế quốc Ottoman.
Là con cả của công tước, nếu Serbia thực sự độc lập, trở thành Đại công quốc, thậm chí là Vương Quốc, chỉ e những kẻ ở Serbia sẽ không cho phép anh về.
Ít nhất trong trí nhớ của Antonia, mấy chục năm qua Serbia luôn lục đục, chưa bao giờ giành được độc lập.
Nói đi cũng phải nói lại, có vẻ Nikola không sợ hãi.
Chà, kiếp trước khi bị nhốt trong tù, cô cũng không nghĩ có ngày mình sẽ bước lên đoạn đầu đài.
Antonia mỉm cười.
Đột nhiên có người thô bạo gõ cửa.
Nam hầu khó hiểu mở cửa, “Xin hỏi…”
Âm thanh ầm ầm vang lên.
“Thượng úy Itzhov thuộc quân đoàn Messi phụng mệnh Đại pháp quan Alexander Vorontsov [6], mời đặc phái viên Comte Florimond de Mercy-Argenteau nước Áo tiếp nhận thẩm vấn.”
Nhưng bá tước Mercy không ở đây. Trên thực tế, phần lớn quan viên sứ đoàn không ở biệt thự.
Hiện tại trong biệt thự chỉ có thị nữ và người hầu. Họ chưa bao giờ gặp chuyện này, kích động nhìn xung quanh, cảnh giác trừng đội cận vệ hoàng gia nước Nga mặc quân phục nước Phổ, đi giày da, lăm le thanh kiếm lạnh băng.
“Mercy không ở đây?” Trưởng đội cận vệ hếch cằm, “Ngại quá, từ giờ trở đi chúng ta tiếp quản biệt thự này. Các ngươi phải nghe theo mệnh lệnh…”
“Khoan đã.” Giọng nói non nớt ngắt lời anh ta.
“Điện hạ!” Nam hầu hoảng sợ hô, không biết nên làm thế nào cho phải.
Thị nữ đâu hết rồi? Thời khắc rối ren, sao lại để nữ đại công tước ra đây!
Đây chính là đội điều tra của gã Sa Hoàng tiếng xấu lan xa. Mấy vị Sa Hoàng vốn không bình thường, thậm chí lúc trước Sa Hoàng nọ còn sai người thủ tiêu Thái Tử…
“Nữ đại công tước?” Thượng úy cúi đầu, phán đoán thân phận công chúa nhỏ.
“Thượng úy Itzhov.” Công chúa nhỏ gật đầu, bình tĩnh đáp lời, không hề bối rối.
“Đặc phái viên Mercy là quan ngoại giao nước Áo, đại diện cho Nữ Hoàng Maria Theresa. Đây là nơi nghỉ chân của sứ đoàn Áo do đích thân Sa Hoàng Nga phê chuẩn, được hưởng đặc quyền ngoại giao cần có.”
Giọng cô không cao cũng không thấp, lại phảng phất mang khí thế không chút thương lượng, “Không được đặc phái viên Mercy đồng ý, ngài không thể xông vào.”
Ban đầu người hầu biệt thự có chút khẩn trương, nhưng hiện tại họ an tâm hơn rất nhiều.
Không ngờ ở thời khắc mấu chốt, nữ đại công tước bé nhỏ lại bình tĩnh ngoài dự đoán.
Thượng úy Itzhov sầm mặt. Anh ta không rõ quan ngoại giao được miễn đặc quyền chính trị gì, bởi vì anh ta không được giáo dục chính quy.
Nhờ tài năng huấn luyện xiếc chó, anh ta được lòng Pyotr III, đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội điều tra hoàng cung.
Tuy anh ta đứng đầu đội điều tra, dưới sự bảo hộ của Sa Hoàng có thể tự tung tự tác, nhưng đối mặt với công chúa nhỏ còn chưa cao tới thắt lưng, anh ta không thể kiêu ngạo.
“Điện hạ.” Itzhov cố ý lại gần, ý đồ dùng cơ thể cường tráng và khí thế áp bách ép công chúa nhỏ sợ hãi, “Theo điều tra, Mercy bị tình nghi tham gia phản động. Chúng thần nhận lệnh Sa Hoàng bệ hạ, tới biệt thự điều tra chứng cứ. Hành vi phạm tội này đủ để gã ta chịu án treo cổ ở nước Nga!”
Anh ta đợi mấy giây, nhưng công chúa nhỏ vẫn bình tĩnh như thường.
Cô đứng ở bậc cầu thang thản nhiên nhìn anh ta, đôi mắt màu lam sạch sẽ trong suốt, không hề có ý thoái nhượng.
Chà… cứ vậy không ổn.
Tuy đội điều tra làm việc ngang tàng, nhưng đối với một cô bé, đặc biệt còn là công chúa ngoại quốc, việc này sẽ gây ảnh hưởng hình tượng.
“Điện hạ, thần lặp lại lần nữa.” Thượng úy Itzhov nghiến răng, “Thỉnh người tránh ra.”
Antonia nở nụ cười lạnh lẽo.
Cô tuyệt đối không thể để họ đi vào biệt thự, không chỉ bởi vì nguyên tắc bản thân, quan trọng hơn cả trong biệt thự có bằng chứng chứng minh nước Áo tham gia đảo chính.
Bá tước Mercy không ở đây, cô là người duy nhất có thể ngăn họ lại.
Ngay lúc song phương giằng co, tiếng vó ngựa dồn dập phá vỡ bầu không khí căng thẳng.
Tiếng ồn phương xa tựa tảng đá rơi vào hồ nước, tạo thành bọt sóng ầm ầm.
“Cung điện… cung điện có biến!”
_______
Một số bình luận của cư dân mạng Trung:
– Tuy Đại Đế “trâu bò”, nhưng cách dạy con không khác Lý Thế Dân là bao. Bà không uốn nắn con đúng cách, đặc biệt Paul I thừa hưởng gen điên khùng của nhà nội. Các chị em sáng mắt chưa, giờ mới thấy gen di truyền cực kỳ quan trọng.
– Nhặt sạn: Thời điểm này bức Thánh mẫu Benois không ở cung điện mùa đông. Bức tranh này được cung điện mùa đông mua trước khi Cách mạng tháng Mười Nga diễn ra. Năm 1990, kiến trúc sư Benois trưng bày bức tranh ở St. Petersburg. Điều này khiến toàn thế giới oanh động, bởi London đã chuẩn bị xong giá cả để mua nó. Vợ Benois hy vọng bức tranh được bảo tồn ở Nga, vậy nên để cảm ơn, Nga đặt tên bức tranh này là “Thánh mẫu Benois”.
Hồi trước tôi thuyết trình powerpoint về cung điện mùa đông, vậy nên từng tìm hiểu về nó, không phải tôi tự bịa ra!
– Nữ Hoàng bệ hạ vạn tuế! Thời cận đại Serbia quan hệ rất tốt với Trung Quốc, hơn nữa tinh thần quyết tâm giành độc lập của họ rất đáng quý. Hy vọng Serbia trong truyện của bạn cũng giành được độc lập!
– Chúc mừng Đại Đế Ekaterina.
– Chúc mừng Nữ Hoàng bệ hạ đăng cơ.
_______
[1] Leonardo da Vinci: Họa sĩ, nhà điêu khắc, kiến trúc sư, nhạc sĩ, bác sĩ, kỹ sư, nhà giải phẫu, nhà phát minh và triết gia người Italy thế kỷ 15, 16.
Thánh mẫu Benois:
[2] Raffaello: Raphael tên thật là Raffaello Sanzio da Urbino, là một họa sĩ nổi tiếng người Ý. Ông là một họa sĩ cùng thời với các danh họa Michelangelo và Leonardo da Vinci, và cả ba người đều là những người thầy vĩ đại của hội họa thế giới vào thời đó.
Họa sĩ Raphael là một người đam mê sáng tác, ông vẽ không ngừng nghỉ và đã có một xưởng vẽ rất lớn. Đến nay, nhiều tác phẩm của ông được tìm thấy ở tòa thánh Vatican.
[3] Tiziano Vecelli: Tiziano Vecelli hay Tiziano Vecellio, là một danh họa Italia, người đứng đầu trường phái Venice thế kỷ 16 của phong trào Phục hưng Italia.
[4] Rembrandt: Rembrandt Harmenszoon van Rijn, thường được biết tới với tên Rembrandt hay Rembrandt van Rijn, là một họa sĩ và nghệ sĩ khắc bản in nổi tiếng người Hà Lan. Ông thường được coi là một trong những họa sĩ vĩ đại nhất trong lịch sử hội họa châu Âu nói chung và Hà Lan nói riêng.
[5] Đế quốc Ottoman: Đế chế Ottoman, đế chế được tạo nên bởi các bộ lạc Thổ Nhĩ Kỳ ở Tiểu Á, đã phát triển trở thành một trong những đế quốc hùng mạnh nhất thế giới trong thế kỷ 15 và 16. Đế chế Ottoman kéo dài hơn 600 năm cho đến chiến tranh thế giới lần thứ nhất và hoàn toàn kết thúc vào năm 1922. Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ và một số quốc gia khác kế vị đế chế này ở đông nam châu Âu và Trung Đông.
[6] Alexander Vorontsov: Cựu Đại pháp quan Đế quốc Nga. Chị gái ông – Elizaveta Vorontsova là tình nhân của Pyotr III.