Buổi tối hôm đó, Trần Quốc Hưng nhận được tin, nguyên liệu hắn cần đã mua được ở bên singapore trong một chợ đen, đang trên đường vận chuyển về nước, tâm trạng hắn kích động, vậy là đủ tất cả nguyên liệu hắn có thể bắt tay vào luyện nhẫn không gian.
Ngồi trên giường nhắm mắt lục lọi kí ức trong đầu, hắn nghiên cứu kĩ lưỡng về kiến thức về việc luyện không gian trữ vật.
Sáng ngày hôm sau trời đã tạnh mưa hắn liền vác con chiến mã ra, cong mông phóng đi học, đạp xe tốt cho chân, hắn phải không ngừng luyện tập cho cơ thể phát triển toàn diện.
Nhớ lại kiếp trước hắn chỉ cao 1m 65, kiếp này do có đủ tiền ăn uống đủ chất, cùng luyện tập điều độ hắn cũng đã cao tới 1m 75, khi cơ thể phát triển cực hạn chắc còn cao lên được thêm vài phân, cơ thể ngực nở bụng sáu múi nếu mà cởi áo ra, khối em gái chảy máu mũi vì body của hắn. Còn đang xx thì một giọng nói vang lên bên cạnh.
“ Không đi xe máy hả mày?”
Hắn quay sang nhìn thì là thằng cu Quang, mà đằng sau nó là con bé nào cũng khá xinh xắn, đang dùng ánh mắt hình trái tim nhìn hắn, hắn liền hô không ổn trong lòng, chắc bạn gái thằng Quang, kiểu này lại bị vẻ đẹp trai của mình hấp dẫn rồi, xem ra thằng cu Quang sừng lại dài thêm vài phân rồi, hắc hắc. Trần Quốc Hưng cười nhạt mắt không ngừng nháy nháy với em gái ở đằng sau thằng Quang, mở miệng nói.
“ Đi xe đạp luyện cơ chân cho khoẻ, mà ai đây.”
Hắn hất mặt ra sau, thằng Quang thấy ánh mắt của hắn liền cảnh giác.
“ Ê thằng chó, không có ý đồ bất lương nhá, đây là bạn gái tao.”
Hắn cười ngượng ngùng, khi thằng bạn lại có ý nghĩ xấu xa về hắn như vậy, hắn là con người đàng hoàng tử tế, đâu thể để ý đến vợ bạn chứ, nhưng mà vợ bạn có ý thì còn chưa biết.
“ Em tên Ngọc, chào anh.”
Trần Quốc Hưng gật đầu, nghĩ trong đầu là bạn gái mày chủ động nha Quang không phải tao có ý gì đâu, thằng Quanh như cảm nhận được nguy hiểm liền phóng ga nhanh hơn phóng đi, hắn thở dài, tình nghĩa anh em thế đấy, ây za. Không quan tâm đến thằng bợn, hắn vừa đạp xe vừa ngâm nga bài thơ.
“ Mở rộng lòng ra đời thanh thản.
An nhiên tự tại đời thong dong.
Trăm năm một cõi hồng trần,
Muộn phiền chi chớ cho đời thêm âu.”
Đi đến lớp thì đã thấy các anh 12 nhí nhố xin số gái lớp hắn, hắn thì chẳng rảnh quan tâm liền về chỗ ngồi, mắt đưa ra ngoài nhìn cảnh sắc tươi đẹp. Thằng Quang chắc qua lớp bạn gái hú hí rồi vẫn chưa thấy mặt mũi đâu, hắn tặc lưỡi còn đang ngẩn ngơ, thằng Tiến mập không biết chui từ đâu ra, thở hồng hộc kéo kéo áo hắn.
“ Thằng…Quang…nó bị bọn…12…kéo ra sau…đánh kìa.”
Trần Quốc Hưng ngáp ngáp, mẹ nó lúc có gái thì không thấy anh em, lúc bị đập thì hắn lại là thằng chùi đít, mẹ nó cuộc sống nó quá là vô lý.
“ Đi thôi ra nhặt xác thằng bợn.”
Cả hắn cùng thằng Tiến mập đủng đỉnh đi, ai bảo thằng Quang có gái mà quên hết anh em, bị đập cho chừa.
Ra sau đã thấy túm đen túm đỏ, con người là động vật tò mò thấy hô đánh nhau là kéo nguyên cả bầy đi xem, ra thì làm gì đánh nhau, không khéo hai thằng cứ huých huých vai không dám đấm, mất thời gian. Chen vào trong đám người liền thấy thằng cu Quang đã ôm một má, chắc là bị vả đây mà, hắn cười cười.
“ Tránh xa con Ngọc ra, tao nói mày không nghe hả, muốn chết phải không?”
Thằng cu Quang bị một thằng trông xấu chó, túm cổ áo ghì sát mặt vào mà quát, thằng Quang mặt nhăn như đít khỉ, không dám ho he.
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm thầm nghĩ, chắc mồm thằng kia thối quá, nên thằng Quang mới có vẻ sợ hãi đây, cứ nghĩ đến cái cảnh mồm thằng kia thối hoắc dí vào mặt thằng Quang trao những nụ hôn nồng nàn toàn là nước bọt, hắn nổi hết cả da gà. Không làm hắn thất vọng thằng Quang mang vẻ mặt khó coi nói.
“ Mồm mày thối vl ra, tránh xa tao một chút.”
Lập tức cả đám đông đang hóng hớt cười ầm lên hô hố, ngay cả ba thằng đi cùng thằng xấu chó kia cũng không nhịn được mà cười phá lên, thằng kia có vẻ giận quá hoá liều liền vả bôm bốp vài mặt thằng Quang làm thằng bé ngã ngào ra đất.
Trần Quốc Hưng thấy vậy liền nóng máu, mẹ nó dám đánh bạn hắn thằng xấu chó kia tới số rồi, hắn liền nhảy ra không nói một lời túm cổ áo thằng kia tốc cho vài đấm vào mặt, chân lên gối thẳng bụng thằng xấu chó, đến khi thằng đó xùi bọt mép hắn mới đá cho một cái văng ra.
Nhanh đến nỗi ba thằng đi cùng thằng kia còn không kịp phản ứng, đợi thằng kia văng ra bọn kia mới trừng mắt nhìn hắn.
“ Thích thì lên nhìn cái sít chó.”
Trần Quốc Hưng hất mặt, ba thằng nhìn nhau còn do dự thì một tiếng hô không biết của ai làm tất cả chạy toán loạn.
“ Thầy giám thị đến.”
Hắn kéo thằng Quang chạy đi, để thầy giám thị bắt được thì kiểu gì về nhà mẹ hắn biết hắn đánh nhau thì cứ xác định, bà vả cho nổ đom đóm mắt. Chạy vô lớp ngồi ổn định, thằng Quang mới ôm mặt nói.
“ Cảm ơn nhá.”
Trần Quốc Hưng hừ mũi, dùng giọng người lớn mắng thằng Quang xối xả.
“ Cho mày chừa, lúc có gái không cho anh em hưởng tí nào, lúc bị đập thì tao lại đi chùi đít cho mày, hazzz.”
Thằng Quang ôm mặt trợn mắt nhìn, trong ánh mắt mang theo một tia khinh bỉ nhìn hắn, hắn thở dài.
“ Lần sau cứ thẳng tay mà bật sợ cái gì.”
Thằng Quang gật gật đầu tỏ vẻ rồi đi về chỗ, hắn ngao ngán gục xuống bàn. Tiết 1 tiết 2 hôm nay là thể dục, cả lớp vui vẻ chạy ra ngoài sân, phải nói môn thể dục được tất cả học sinh yêu thích, vận động một chút rồi tha hồ chơi bời, lúc thì đá bóng, có đội lại đá cầu.
Mà hôm nay tiết 1 lại trùng môn với lớp 10C lớp Hằng cũng ra sân học, thấy hắn Hằng không thèm nhìn một cái, hắn xoa xoa cằm xem ra cô bé giận rỗi lâu thật.
Tuổi trẻ là những ngày va chạm, thế là hai lớp gạ nhau đá bóng, con trai lớp hắn thì hơn 30 chục mạng còn lớp bên kia chỉ có hơn 10 mạng, vậy là lớp hắn những thằng có vẻ là đá bóng giỏi nhảy ra.
Còn hắn thì ngồi ở một gốc cây đếm kiến, hắn không thích chơi với đám trẻ con, năm nay hắn cũng đã ngoài 30 rồi chứ còn ít gì đâu. Mang linh hồn của người trưởng thành, tất nhiên là hắn không ganh đua với đám thanh niên, già rồi nên liệu sức khoẻ.
Lớp hắn nhân số tuy đông nhưng nói về kĩ thuật bóng bánh, lớp hắn thuộc hạng gà con, để mấy thằng lớp C nó múa may, đảo qua đảo lại một hồi đã thủng lưới 4 quả, hắn tặc lưỡi lắc đầu. Còn đang đếm kiến, Hằng không biết chui từ đâu ra hù hắn làm hắn chỉ đành giả vờ giật mình.
“ Không giận anh nữa hả??”
Hằng ngồi xuống cạnh hắn, Hằng dơ dơ nắm đấm lên nói.
“ Anh là đồ con lợn, giận anh em chẳng khác gì con lợn như anh.”. ngôn tình hoàn
Hắn đưa tay méo méo hai cái má trắng hồng của Hằng cười nói.
“ Anh là lợn đực, em là lợn cái.”
Hằng mặc kệ hắn méo má, chỉ trừng mắt nhìn, buông hai cái má ra hắn cười cười nói.
“ Lớp em có bạn gái nào FA không giới thiệu cho anh với.”
Hằng liền đưa tay nhéo hắn miệng hừ nói.
“ Anh muốn chết, léng phéng em cắt.”
Hắn cười tà hỏi lại.
“ Cắt đi vậy sau này em lấy cái gì mà dùng.”
“ Đá chết anh.”
Hằng đỏ mặt, tay đấm bùm bụp lên người hắn, hắn chỉ biết đau khổ chịu đòn. Còn đang đùa nghịch một tiếng vù vù lao thẳng đến đầu hắn, hắn đưa một tay lên chặn quả bóng ngay sau đầu, quả bỏng dính vào tay hắn.
Nheo mắt nhìn một thằng khá đẹp trai đang chạy đến, miệng hắn cười nhạt, biết thừa thằng này có ý gì.
“ Ơ Hằng cậu quen thằng này hả?”
Thằng kia chạy đến, không lịch sử hỏi, Hằng nhìn thằng kia rồi nói.
“ Ừ, Mình với anh ấy lớn lên cùng nhau.”
Trần Quốc Hưng trong lòng thì gật gù, ờ thằng này giỏi ăn nói khá có văn hoá đấy, anh thích chú rồi. Ném quả bóng cho thằng ranh con kia, hắn không thèm chấp trẻ ranh, thằng kia ôm lấy bóng còn khịa hắn.
“ Lớp mày đang thua kìa, mày vào đá xem có gỡ lại được không, hahaha.”
Ơ đù, thằng này đây là đang khiêu chiến hắn đây, gái gú làm mờ mắt con người ta đây mà, chắc thằng này tương tư Hằng mà lại thấy hắn cùng Hằng thân thiết, nên máu liều nổi lên liền định ám sát hắn bằng quả bóng, rồi lại khiêu khích.
Bổn thiếu gia đã không chấp còn không biết điều, ờ thì thằng cu này giỏi, hắn liền cho nó biết kết cục của việc đụng vào mani chính là như thế nào.
“ Em ra với bạn đi, anh vào đá một lúc.”
Hắn nói với Hằng, Hằng gật đầu.
“ Anh đá cẩn thận đấy.”
Trần Quốc Hưng gật gù, còn thằng cu kia vẻ mặt cay cú nhìn hắn, hắn cười nhạt rồi chạy vào sân thay một thằng bạn ra ngoài, để cho hắn thể hiện.
Và với kĩ thuật thượng thừa của hắn, lớp hắn thua thêm hai quả, 0-6 một tỉ số cách biệt, hắn lắc đầu thở dài, miệng lẩm bẩm.
“Xem ra mình không phải mani chính trong các câu truyện anime rồi.”
Thằng cu vừa rồi cười nhếch mép nhìn hắn, hắn liền cảm giác cay cay trong lòng, chơi bình thường không được hắn chỉ đành chơi xấu.
Bóng vừa chạm chân, hắn liên vung chân sút mạnh, quả bóng xé gió lao đi bắn thẳng từ giữa sân vào khung thành đội bạn, thủ môn bên kia là một thằng cận còn không kịp phản ứng gì bóng đã bay vào lưới, mấy thằng đá cùng hắn miệng há há, Trần Quốc Hưng cười nhạt, chơi bình thường không được thì bổn thiếu gia chơi không bình thường.
Bóng được giao thằng cu vừa nãy dẫn bóng đảo đảo, lạng lách lùa bóng chui qua háng của Trần Quốc Hưng, hắn đực mặt nhìn thằng cu kia thể hiện, trong lòng càng thêm đắng chát, nhưng đến gần khung thành đội hắn thì mất bóng.
Bóng được chuyền lên bắn thẳng về bên kia khung thành, Trần Quốc Hưng liền cong mông chạy, bóng rơi xuống trước mặt thằng thủ môn đeo kính, thằng bé liền lao lên tính ôm lấy quả bóng, vừa cúi xống nhặt thì hắn xuất hiện, đưa chân đá nhẹ, quả bóng chui qua háng thằng kính cận.
Thằng cận đang đà cúi thấy bóng chui qua háng liền đưa đôi mắt bất lực nhìn theo qua háng, bóng chui vào khung thành. Trần Quốc Hưng đi lại vỗ vỗ vai thằng cận, ánh mắt hiện lên vẻ an ủi, ý nói lỗi không phải ở chú, mà là do anh quá xuất sắc, hahaah….
Sau đó lần lượt đến mấy thằng lớp hắn toả sáng, qua 10 phút tỉ số đã 6-6 xem như một cú vượt ngoạn mục, mà vẻ mặt thằng cu đẹp trai kia, càng ngày càng cay cú. Trong một tình huống tấn công bên hắn, thằng cu kia liền thiếu tinh thần thể thao, lao lên phang thẳng đốn ngã tiền đạo bên hắn, làm thằng Hoàng ôm chân kêu thảm thiết, lập tức hai bên hô hào du đẩy.
Trần Quốc Hưng liền quát lên tiếp tục đá, bên hắn liền hậm hực tiếp tục trận đấu, hắn nheo mắt nhìn vẻ mặt đắc ý của thằng cu kia, trong mắt toả ra một tia lạnh lẽo.
Dẫn bóng lao qua người vài thằng, hắn dùng tốc độ của mình vượt mặt được ba thằng, thằng cu kia lập tức xuất hiện cản hắn lại, miệng hắn nhếch lên chân vung lên, quả bóng lập tức xé gió bắn vèo vèo đi.
“ Hự “ thằng cu kia bị bóng đập vào mặt ngã lăn ra sau, máu mũi máu mồm phun ra, hắn đỡ được bóng một lần nữa tung một cú đá, bóng lao thẳng vào khung thành đội bạn, cái lưới lập tức bị xé toạc quả bóng bay thẳng ra bãi cây phía sau. Bọn kia liền túm lại xem xét thằng cu kia, một thằng có vẻ hung hăng nhìn hắn.
“ Thằng chó, mày muốn chết.”
Hắn nhũn vai dùng giọng khinh bỉ nói.
“ Đá bóng chẳng may bị bóng bay trúng mặt, hừ yếu đuối.”
Mấy thằng kia không dám ho he gì thêm, lập tức đem thằng kia đến phòng y tế của trường, còn lớp hắn ha hê mà nhìn, mẹ nó dám chơi xấu, hắn không cho ăn đòn mới là lạ, láo lếu.”