Sau đó lừa đen trấn lột hết đồ trên người đám tu sĩ mặt sẹo rồi rời đi, Đông Hải Đảo không phải là một đảo, mà là một quần đảo với rất nhiều đảo lớn nhỏ tạo thành một quần đảo được gọi chung là Đông Hải Đảo, ở nơi này đặc sản dĩ nhiên chính là những thứ tới từ biển sâu rồi, có rất nhiều loại Hải Yêu có tác dụng đối với tu sĩ, còn có những loại nguyên liệu linh thảo đặc thù, đám người Trần Quốc Hưng cũng không có ở lại Đông Hải Đảo chính quá lâu, sau đó hắn mang đám người bay đi.

Đông Hải Đảo có rất nhiều thế lực, là nơi hỗn tạp long xà, ở nơi này chính là nắm đấm người lớn mới có thể tồn tại, còn kẻ yếu thì chỉ có đường làm mồi cho Hải Yêu, đám người Trần Quốc Hưng bay tới một hòn đảo lớn khác, nơi này là nơi buôn bán hải thuyền lớn ở quần đảo Đông Hải, muốn ra biển tất nhiên phải cần thuyền rồi, tu sĩ cũng không thể cứ mãi bay trên trời được, nếu gặp phải vùng biển cấm không thì coi như xong, lúc đó Hải Yêu đánh tới chạy chẳng kịp.

“ Bách Bảo Lâu Thuyền.


Trần Quốc Hưng nhìn cái bảng hiệu của cửa hàng lớn nhất ở đây, sau đó liền đi vào.

“ Xin chào các vị đạo hữu, mấy vị muốn mua hải thuyền sao, chỗ chúng ta là nơi bán hải thuyền tốt nhất Đông Hải Đao rồi.


Chấp sự thấy có khách mua thuyền liền tươi cười chào đón, Trần Quốc Hưng khẽ gật đầu đảo mắt một vòng, tầng một ở trên những kệ gỗ có để trưng bày rất nhiều hải thuyền, giống như những mô hình đồ chơi vậy, cái này cũng không phải vì kích thước hải thuyền nhỏ, mà là vì chưa kích hoạt hải thuyền chỉ bé như vậy mà thôi, Trần Quốc Hưng cũng phải cảm thán về độ thần kì của rất nhiều thứ pháp thuật, thu nhỏ phóng to kích thước cùng trọng lượng đều thay đổi, cái pháp thuật này mà phổ biến ở Địa Cầu, nó chính là một bước tiến vượt bậc.

“ Hải thuyền tốt nhất của các ngươi, lấy ra đây ta xem.


Chấp sự nghe xong liền vội vàng cúi người ra dấu mời.

“ Đạo hữu, mời các vị lên lầu ba.



Chấp sự cũng là có ánh mắt nhìn người, Đông Hải Đảo loạn như vậy, mà trong đám người này lại có một nữ tử xinh đẹp đến động lòng người nhất định sẽ có nhiều kẻ dòm ngó, mà họ vẫn chẳng có bộ dạng gì gọi là phiền phức sợ hãi, hiển nhiên chính là kẻ có thực lực siêu quần, những cường giả bậc này hiển nhiên là túi tiền cũng rất nặng, chấp sự trong lòng còn đang suy tính tiền hoa hồng nhận được sẽ đem đi mua những thứ gì trong đầu.

Đi vào lầu ba, nơi này cũng có những chiếc giá gỗ, đặt những chiếc hải thuyền trên giá, mắt Trần Quốc Hưng khẽ đảo, khẽ gật gù, nơi này toàn là những chiếc phi thuyền cao cấp, tuy không có phi thuyền cấp bậc pháp bảo, nhưng pháp khí cũng có hai kiện phi thuyền, Trần Quốc Hưng không có dài dòng lấy luôn hai chiếc phi thuyền cấp bậc pháp khí.

“ Cái này! ta sẽ giảm giá cho đạo hữu! chín trăm vạn linh thạnh thượng phẩm.


Trần Quốc Hưng ném túi trữ vật cho đối phương rồi cầm hải thuyền rời đi, cái giá chín trăm vạn linh thạch cho hai kiện hải thuyền cũng là cái giá khá hợp lí rồi, khi Trần Quốc Hưng rời đi có một lão già xuất hiện lau mồ hôi trên chán liếc nhiền chấp sự vẫn đang sung sướng đếm linh thạch, lão già là một cường giả Hóa Thần Đỉnh Phong là chủ của Bách Bảo Lâu Thuyền, lúc trước có dùng thần thức thăm dò mấy kẻ tiến vào lại mua hải thuyền tốt nhất của cửa hàng, nhưng bị đối phương cắt một đoạn thần thức của lão làm lão già sợ hết hồn, cường giả có thể dễ dàng cắt đứt thần thức của lão chỉ có thể là Luyện Hư cường giả, từ bao giờ Luyện Hư đi ra bên ngoài như đi chợ mà chẳng e ngại diệt kiếp như vậy, lão già nhìn theo hướng đám người Trần Quốc Hưng khẽ lẩm bẩm.

“ Hẳn là tiền bối kia muốn vượt qua Đông Hải đi ra bên ngoài, đáng tiếc lại có một Luyện Hư cường giả nằm xuống.


Trần Quốc Hưng tay tung tung một chiếc hải thuyền khẽ cười cười, đúng là Bách Bảo Lâu Thuyền ở nơi này không có cao thủ trấn giữ là không được, một Hóa Thần Đỉnh Phong ngồi trông thì đúng chẳng có ma nào dám đến ăn cướp, Luyện Hư không ra Hóa Thần chính là cường giả đứng ở tầng đỉnh rồi, mà đám Hóa Thần ở Nam Châu cũng là hơi nhiều thì phải, hắn gặp sơ sơ cũng là cả trăm tu sĩ Hóa Thần rồi, đấy là hắn còn chưa đi hết Nam Châu đấy, nếu tụ lại hết cường giả Hóa Thần hắn sợ cũng tới cả một nghìn cũng không chừng, cái này cũng là quá nhiều đi.

Ở một hòn đảo nhỏ, đám người Trần Quốc Hưng đang đứng ở mép đảo, Trần Quốc Hưng trong tay là một chiếc hải thuyền, pháp lực thôi động tràn vào trong hải thuyền, Trần Quốc Hưng ném hải thuyền xuống biển, lập tức hải thuyền hóa lớn.

“ Cũng bằng một tàu chiến của mẽo.


Trần Quốc Hưng nhìn chiếc hải thuyền khẽ gật đầu, hải thuyền cũng giống với hình dạng thuyền cổ ở Địa Cầu, chỉ khác biệt là hai bên mạn thuyền còn có mấy cái cánh như cái quạt vậy, cái này là dùng để phi hành cũng như gia tốc gió để hải thuyền chạy nhanh trên biển, cũng có bánh lái cùng động cơ ở phía đuôi, cái động cơ này là trận pháp sử dụng linh thạch, cũng tương tự một phần với động cơ ở Địa Cầu.

Trần Quốc Hưng lấy ra một lá cờ bên trên có vẽ một cái đầu lâu xương chéo, bên trên cái đầu lâu là một chiếc mũ rơm, rồi treo lên cột chính hải thuyền, rồi móc ra một cái mũ rơm đội lên đầu, sau đó hắn nhảy lên hải thuyền hét lớn.

“ Hải tặc Hưng Luffy chính thức ra biển hahahaa! đi thôi các đồng đội của ta, chúng ta chinh phục Đông Hải! ”
Chiếc hải thuyền mang theo cờ hiệu băng hải tặc Mũ Rơm xuất phát ở một hòn đảo nhỏ, Trần Quốc Hưng đứng ở mũi thuyền cảm nhận những cơn gió mang theo mùi của biển trong lòng một trận cảm khái, cuộc đời này chẳng có gì vui vẻ bằng việc bắt đầu một hành trình khám phá những thứ mới mẻ, con lừa đen cũng ngoác cái miệng lừa của mình ra hét lớn.

“ Đại ca chúng ta phải ăn sạch hải yêu trên biển.


Vừa dứt lời từ dưới biển có một cái xúc tu lớn lao lên, nhanh chóng quấn lấy con lừa đen kéo xuống biển, Trần Quốc Hưng vẻ mặt cứng đờ đờ, lẩm bẩm.

“ Cái này ta cũng không có chắc là ai ăn ai nữa.


“ Oành.



Một tiếng nổ lớn mặt biển dậy sóng, hải thuyền dập dờn trên những con sóng, con lừa đen cõng Tuyết Nhi trên lưng đang đứng trên cái xác của một con bạch tuộc màu đỏ to lớn nổi lềnh bềnh trên mặt biển, con đen nhe răng cười.

“ Đại ca một con hải thú nhái nhép, ăn nó đại ca.


“ Ừ, nướng ăn cũng được.


Đem con bạch tuộc xấu số đem nướng rồi cả đám xâu xé bia rượu đến ngập mồm rồi lăn quay ra ngủ, còn về phần lái thuyền thì để Tuyết Nhi lái, ai bảo Tuyết Nhi có thiên phú trên phương diện này, tuy chưa thể tiên đoán được tương lại nhưng Tuyết Nhi cũng đại khái cảm nhận được nguy hiểm tồn tại, nên để Tuyết Nhi lái hải thuyền là phù hợp nhất.

Còn Trần Quốc Hưng, Cơ Như Uyên, Tiểu Yêu, Lừa Ngốc, thỉnh thoảng thì câu hải thú dưới biển, chán thì lại tu luyện, còn chán quá thì cả năm người lẫn yêu thú cùng chơi game, thời gian trôi nhanh lênh đênh trên biển cũng đã được hai tháng thời gian, Trần Quốc Hưng lúc này đang ngồi ở mũi thuyền nhìn về đằng trước, vẻ mặt hơi đổi, phía trước là một vùng sương trắng, cái làm hắn khó coi chính là thần thức của hắn không thể xuyên qua đám sương trắng kia, chuyện này làm Trần Quốc Hưng cũng cảm giác bất đắc dĩ, nhưng cũng không có đổi hướng hải thuyền, cứ như vậy hải thuyền từ từ đi vào trong vùng sương mù.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play