Ngồi ăn kẹo thẫn thờ trong miệng lẩm nhẩm tính, chỉ còn 4 ngày nữa là sẽ tới tết Nguyên Đán, đây cõ lẽ là cái tết đáng nhớ nhất của hắn, ngồi đến tối thì bác Hùng cũng chào hai mẹ con hắn mà ra về lần này bác qua chào hai mẹ con hắn, sáng mai bác về quê ăn tết hắn nhớ không nhầm thì quê bác ở tận Lạng Sơn.
Sáng sớm hôm sau là 27 âm lịch, hắn tính ngủ nướng thì mẹ hắn đã đập cửa phòng mà gọi hắn dậy kéo hắn vào ông ngoại để mổ lợn, gọi là đi mổ lợn cho oai chứ không đến lượt một thằng nhóc như hắn múa máy chân tay trước các cao thủ 3 đời mổ lợn, ngôi nhà gỗ 3 gian rộng lớn của ông bà ngoại hôm nay đã đông đúc con cháu tụ tập về...
Hắn chào mọi người xung quanh rồi chạy đi chơi cùng mấy đứa em, mặc dù chúng nó lớn hơn hắn vài tuổi nhưng vẫn phải cung kính mà gọi một tiếng Anh, đứa nào mà dám láo tét hắn lại đập cho một trận ấy chứ, nhìn mấy đứa em đã lớn mà chẳng có khôn nào lại đi chơi trò cắm hoa hoè các kiểu lên một cục phân trâu to tướng, hắn cũng chỉ biết lắc đầu cười, mấy trò bẩn bựa như vậy thì tuổi thơ mới dữ dội chứ, khi lớn lên đó sẽ là những kỉ niệm vui vẻ đẹp đẽ.
Anh Trường con nhà bá Cả năm nay đã hơn 20 tuổi nghỉ học sớm đã ra ngoài bôn ba mấy năm, thấy mấy em nghịch bẩn liền quát.
" Mấy đứa nghịch bẩn thế, bỏ đi lại đây anh có trò này vui hơn này."
Ông móc từ trong túi áo ra một mắm pháo tép, hắn nhìn thấy hai mắt cũng sáng rực lên sao hắn lại quên mất món đồ chơi đó chứ, lát nữa hắn phải nhờ người mua hộ mới được.
Anh Trường cười hắc hắc đưa một quả pháo tép cho thằng Linh con của gì năm cùng tuổi với hắn mà nói.
" Linh mày cầm bật lửa đốt đi."
Thằng em Linh ất ơ nghe lời anh Trường mà cầm lấy bật lửa bật bật mấy cái đốt vào dây cháy chậm rồi ném ra xa nhưng thằng Linh không biết ném kiểu gì mà lại làm rơi xuống chân mình " Bùm " một tiếng thằng Linh ngã lăn ra mặt đất cả bọn cười ầm lên, sau đó cả bọn đi tìm xung quanh mấy viên đá nào là cóc là rắn nhoé sau đó đút vào mồm chúng mà đốt làm cho mấy con vậy nhỏ cái miệng liền toe toét, hắn cũng chỉ biết thương tâm mà thôi trong lòng chỉ biết tự nhủ "đây là tuổi thơ là tuổi thơ."
Nghịch ngợm đến gần chưa cả bọn mới về nhà ông ngoại để ăn cơm, ngồi trong mâm cỗ toàn là thịt hắn liền cảm thán không thôi.
Người nông dân vất vả lam lũ quanh năm chỉ có ngày tết họ mới có dịp mổ lợn làm thịt mà ăn, cuộc sống lúc bấy giờ đất nước đang trong thời kì hậu chiến tranh còn nhiều thiếu thốn nên cuộc sống cũng không tốt đẹp cho lắm.
Buổi chiều về nhà hắn tưởng được ngồi chơi xơi nước a dè hắn bị mẹ bắt đi dọn dẹp lau chùi nhà cửa, hắn mặt mày nhăn nhó mà quét dọn lau chui khắp nơi, đến tối mịt hắn mới nằm lăn ra sàn nhà phòng khách mà thở hổn hển miệng lầm bầm.
" Nhà to cũng không phải là điều tốt đẹp gì ây za."
Một buổi chiều dọn dẹp làm một kẻ có tu vi Luyện Khí Kì tầng 1 như hắn cũng há hốc mồm ra, đây quả là một công việc mệt mỏi mà.
3 ngày trôi qua một cách nhanh chóng, nào là bánh trưng mâm ngũ quả đều đã được chuận bị hết, chiều tối tất cả mọi người đều tập chung ở nhà ông ngoại để đón giao thừa.