*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên một hòn đảo nhỏ trên biển có mấy bóng người.

“ Đây là nơi mà lần đầu của anh bị mất hazzz, thật là một bi kịch.”

Trần Quốc Hưng nhìn hòn đảo bị tàn phá bởi mưa bão thì cảm thán, con bé Thiên Anh ngồi trên cổ hắn xoa xoa tóc nói.

“ Baba cái gì là lần đầu vậy?”

Cả Hằng và Naccy trợn mắt nhìn Trần Quốc Hưng, cả hai người vẻ mặt cũng hiện lên tưởng miệng về kí ức, hắn cười cười nói.

“ Là nơi này hai mẹ của con chiếm đoạt baba!”

Thiên Anh khẽ đưa tay lên cằm nhỏ xoa xoa bộ dạng như ông cụ non nhìn Hằng và Naccy bằng đôi mắt to tròn.

“Hai mẹ thật xấu.”

Cả Hằng và Naccy thò tay cấu véo cho hắn một trận, gia đình bốn người đi khắp thế giới tới những nơi mà họ chưa bao giờ đến, vui vẻ cùng nhau tận hưởng những thời khắc cuối cùng ở bên nhau…

Trong một con ngõ nhỏ ở Mĩ, bốn người Trần Quốc Hưng đứng bất động, ở bốn phía đều là những tên côn đồ trong tay có dậy sắt.

“ Baba mấy chú kia đến chơi cùng chúng ta sao?”

“ Ừ, là người quen cũ của baba.”

Trần Quốc Hưng cười vui vẻ nói, đứng đầu một nhóm hơn 100 người là một người đàn ông độ hơn 30 tuổi.

“ Hai đứa nhãi ranh, năm đó hai đứa đánh bọn này cũng chẳng dễ chịu chút nào, thằng khốn kiếp kia còn cướp tiền của tao, bây giờ chúng mày vẫn mò vào đây, bất quá tao bây giờ đã khác trước kia rất nhiều rồi.”

Naccy mỉm cười xinh đẹp ồ lên một tiếng nói.

“ Vậy sao?”

Rồi hai người Naccy và Hằng lao lên xông về đám người còn Trần Quốc Hưng cõng con gái đi tới nhảy lên một bờ tường ngồi, cái tên năm nào bị hai người đánh bây giờ lại trở thành một đại ca của hơn trăm đàn em quả nhiên cũng rất có bản lĩnh.

“ Baba hai mẹ đánh người xấu sao?”

“ Đúng vậy.”

— QUẢNG CÁO —

“ Lớn lên con cũng sẽ đi đánh đám người xấu.”

Trần Quốc Hưng chỉ biết cười cười không giám tiếp tục xúi giục con trẻ, hai người Naccy và Hằng tay đấm chân đá một người một đòn liền ngất xỉu lăn ra trên đất, mười phút sau hơn 100 người nằm chồng chất lên nhau trong con ngõ nhỏ, tất cả đều ngất xỉu chỉ còn một mình tên đại ca.

“ Không phải vẫn dấu súng trong quần đấy chứ?”

Trần Quốc Hưng cười ha ha nói, Naccy đi lại phía tên đại ca vỗ vỗ lên mặt vài cái rồi dơ chân sút một cái vào giữa háng tên đại ca làm hắn từ từ gục xuống mắt trợn trừng trừng.

“ Khốn…kiếp…hai…đứa…ranh…”



Rồi cả bốn người rời đi để lại tên đại ca mắt trợn trừng ôm con kiu nằm giãy giụa trên đất và hơn 100 người ngất xỉu.

Trong một toà lâu đài cổ ở giữa một khu rừng có ba bóng người xuất hiện, một là Thân Vương Will, một người đàn ông Châu Âu bơ bắp cuồn cuộn với một mái tóc màu vàng, một là Trần Quốc Hưng, hắn đến đây là để làm thịt hai Thân Vương Ma Cà Rồng còn lại.

“ Nhân loại phương Đông ngươi làm cách nào mà con rơi Will này lại nghe lời ngươi như vậy?”

Người đàn ông cơ bắp nghi hoặc tra hỏi không ngừng, Trần Quốc Hưng cười nhạt nhìn người đàn ông cơ bắp nói.”

“ Woddu có phải ngươi cũng thích giống như vậy?”

Người đàn ông cơ bắp vội lắc lắc đầu nói.

“ Không Không, ta với ngươi hợp tác tiêu diệt mấy con rơi bẩn thỉu, ngươi không định ra tay với người sói chúng ta đấy chứ?”

Trần Quốc Hưng cười nhạt một đao bổ đôi toà lâu đài cổ ra, rồi quay sang người đàn ông cơ bắp nói.

“ Với điều kiện kiên quyết là người sói không đụng đến bọn ta.”

Người đàn ông cơ bắp cười cười xua xua tay nói.

“ Dĩ nhiên là không rồi.”

Từ bên trong toà lâu đài bị một đao chém làm đôi hai thân ảnh một nam một nữ đi ra, nam thì anh tuấn ngời ngời mặc một bộ véc đen lịch thiệp, nữ thì xinh đẹp quyến rũ mặc trên người là một bộ váy đỏ ngắn làm lộ ra cặp chân trắng muốt.

“Kula Eve ta tới thăm hỏi hai người các ngươi.”

Người đàn ông cơ bắp đã bắt đầu biến đổi, cả thân trên đã biến đổi thành hình dạng của một con sói với hàm răng sắc lởm chởm cùng hai bộ vuốt trước sáng bóng toả ra vẻ lạnh lẽo.

— QUẢNG CÁO —

ke-thu-ho-vu-tru-187-0

“ Thân Vương Will, tại sao ngươi lại đi cùng con sói chết tiệt này?”

Người đàn ông anh tuấn từ từ biến đổi thành bộ rạng nửa Ma Cà Rồng nửa người, ngoác miệng nói. Trần Quốc Hưng vung vung đao trong tay không muốn lằng nhằng liền nói.

“ Woddu ngươi đánh với tên Kula, ta với Will làm thịt nàng Eve này Ok.”

Người sói Woddu không nói gì liền lao lên quấn lấy Ma Cà Rồng Kula, Trần Quốc Hưng cười cười nhìn Ma Cà Rồng Eve xinh đẹp thì tò mò xoa xoa cằm nói.

“ Eve cơ thể ngươi có giống với nhân loại không?”

Thân Vương Eve vẻ mặt lộ ra vẻ quyến rũ khẽ xoa đôi chân trắng ngần của mình kéo váy lên một khoảng cái lưỡi dài liếm môi nói.

“ Vậy ngươi phải thử mới biệt được.”

Trần Quốc Hưng gật đầu cất thanh đao nanh rắn đi tay hoá thành chảo chụp đến quả ngực cup D của Thân Vương Eve.

- Bóp Zú Lông Trảo Thủ



Thân Vương Will cũng mang theo vẻ mặt hiền từ đánh thẳng tới Thân Vương Eve.

“ Nhân loại hèn hạ.”

Thân Vương Eve bị Trần Quốc Hưng cùng Thân Vương Will tấn công thì há mồm chửi rủa, hắn cũng chẳng quan tấm tới cái vấn đề là hai đánh một làm gì cả, miễn sao làm thịt được đối phương là tốt rồi.

“ Lôi Cầu.”

Trần Quốc Hưng ngưng tụ trong lòng bàn tay thành hai cả lôi cầu đánh tới Thân Vương Eve đang bị Thân Vương Will quấn lấy.

“ Đoàng.” Một lôi cầu Thân Vương Eve tránh né kịp thời còn một lôi cầu thì đánh lên người khiến Thân Vương Eve ngửa cổ gào thét vì đau đớn.

“ Xoẹt” Thân Vương Will một trảo xuyên ngực Thân Vương Eve, máu tươi chảy ra ròng ròng, Trần Quốc Hưng cười nhạt thân pháp loé lên một cái, thanh đao nanh rắn trong tay loé lên những luồng lôi điện một đao chém bay đầu Thân Vương Eve.

“ Bịch” thân thể Thân Vương Eve rơi xuống đất hắn liền phất tay phóng ra Trúc Cơ Hoả thiêu cháy thân xác, hai đánh một đúng là không chột thì cũng phải què, làm thịt một Thân Vương cực kì nhanh chóng, lần trước hắn còn phải chật vật mới đánh được Thân Vương Will, nhưng hiện tại hợp lực lại Thân Vương Eve ngay cả cơ hội phản kháng cũng chẳng kịp thi triển, hắn thấy sức lực của Thân Vương Eve yếu đến mức hơi quỷ dị, hắn cảm giác có gì đó không đúng ở đây liền quay sang Thân Vương Will hỏi.

“ Tại sao thực lực của Thân Vương Eve lại yếu như vậy?”

— QUẢNG CÁO —

Thân Vương Will nhìn về phía lâu đài cổ bị chém làm đôi, khuôn mặt từ bi khẽ thoáng qua một tia sợ hãi liền nói.

“ Hẳn là bọn chúng đã hiến tế một nửa máu huyết của mình cho Tổ.”

Trần Quốc Hưng nhíu mày, là cấp bậc lão đại thật sự của cái đám Huyết Tộc này sao, nghe có mùi nguy cơ hắn liền cùng Thân Vương Will chạy qua chỗ người sói Woddu. Chạy đến nơi thì người sói Woddu đã há miệng cắn phăng cái đầu của Thân Vương Kula, máu tươi văng ra, người sói Woddu trở về hình dáng nhân loại nhìn Trần Quốc Hưng nói.

“ Không đúng, sức lực của chúng không yếu như này.”

Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm nhìn Woddu nói.

“ Hẳn là hiến tế máu huyết cho Tổ gì đó của chúng.”

Người sói Woddu biến sắc, còn tính nói gì thì bên mặt đất của lâu đài cổ một cỗ khí tức huyết tinh bùng lên làm cả hai người Trần Quốc Hưng và Woddu biến sắc, hắn vội vàng nói.

“ Chạy, Will ngươi ở lại cản Tổ.”

Nói xong liền tế ra Ngân Lang Kiếm bỏ chạy, người sói Woddu cũng hoá thân thành một con sói to lớn lao nhanh theo hướng Trần Quốc Hưng.

“ Ầm” tiếng nổ lớn phía sau làm Trần Quốc Hưng nhíu mày, vậy mà Thân Vương Will đã chết, quả thật thứ được gọi là Tổ kia quả thực tu vi cũng quá trâu bò đi, hắn liền vắt hết sức lực mà bỏ chạy lớ ngớ bị đuổi kịp thì chẳng còn mạng, người sói Woddu cũng bám sát ngay phía sau hắn, cả hai chạy cho đến khi trời sáng mới dừng lại ở nội thành New York.

Cả hai nhìn nhau, vẻ mặt đều khó coi đi vào một quán cafe gọi hai tách, Trần Quốc Hưng cười cười nhìn Woddu nói.

“ Người sói các ngươi cùng Ma Cà Rồng tranh đấu mấy nghìn năm nay hẳn là cũng có tồn tại như Tổ của đám rơi nhỏ đó?”

Người sói Woddu cũng không dấu giếm liền gật đầu.

“ Tổ của người sói chúng ta cũng đã ngủ say, phải bỏ một cái giá nặng nề mới có thể thức tỉnh.”

Trần Quốc Hưng cũng không hỏi thêm gì, nói chuyện một lúc cả hai liền mỗi người một ngả rời đi, chuyện hợp tác coi như cũng đã hoàn thành còn về phần Tổ Ma Cà Rồng thì tạm thời không đụng đến được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play