Chương 961

Đàn ông dù đổ máu cũng không đổ lệ. Nhưng khi nhìn thấy một đoạn ngón tay út của Tô Thu Quỳnh, nhìn cổ tay chằng chịt vết thương mà Lâm Tiêu như muốn bật khóc.

Đám đông ở hiện trường cũng ngây dại cả ra.

Các phóng viên khiếp sợ, quên luôn bấm máy.

Không biết đã bao lâu, một anh phóng viên trẻ mới mở lời trước: “Quả thật tay trái của Tô Thu Quỳnh không có ngón út! Đoạn video kia quay rất rõ, ngón tay của cô gái trong đó vẫn còn lành lặn!”

Anh phóng viên trẻ tuổi vừa dứt lời, không ít người cũng bắt đầu lên tiếng phụ họa.

“Đúng đó, trong video cay mắt kia, ngón tay út bên trái của người phụ nữ còn được quay cận cảnh cơ mà!”

“Tôi cũng thấy, tay của cô ta vẫn còn lành lặn! Chẳng lẽ người phụ nữ trong video thật sự không phải Tô Thu Quỳnh ư?”

“Tôi cũng không tin người phụ nữ kia có vẻ ngoài giống Tô Thu Quỳnh y như đúc mà lại không phải Tô Thu Quỳnh! Nhưng ngón tay bị cụt của Tô Thu Quỳnh cũng đâu thể làm giả được! Rốt cuộc chuyện này là sao?”

“Nhưng người phụ nữ trong video lại chính miệng thừa nhận mình là Tô Thu Quỳnh! Hơn nữa, giọng cô ta cũng rất giống Tô Thu Quỳnh!”

“Thế giới rộng lớn như thế, hai người vẻ ngoài giống nhau là chuyện bình thường thôi. Còn về giọng nói, tình hình trong video rất hỗn loạn, thật sự tôi cũng không nghe ra là có giống hay không! Nhưng mà người phụ nữ đó không phải Tô Thu Quỳnh thì cớ gì phải thừa nhận mình là Tô Thu Quỳnh chứ?”

Nhóm phóng viên tại hiện trường cùng đám đông hóng hớt bỗng biến thành Holmes: “Chẳng lẽ có người cố tình muốn hãm hại Tô Thu Quỳnh?”

Người phóng viên này vừa lên tiếng, trong nháy mắt được không ít người tán thành: “Tôi cũng cho là thế! Đạo diễn Lâm nói đúng, Tô Thu Quỳnh có cây cổ thụ như anh ấy thì cần gì đi quyến rũ kẻ khác nữa!”

“Tô Thu Quỳnh thật đáng thương, luôn bị người ta hãm hại! Tự dưng lại thấy bản thân thật ghê tởm, lúc nào cũng chỉ đưa tin giả về Tô Thu Quỳnh thôi! Bây giờ ngẫm lại, tôi đây đúng là nối giáo cho giặc mà!”

“Tôi cũng thế! Bỗng thấy đôi khi bản thân chúng ta còn chưa biết rõ thực hư thế nào mà đã đưa tin làm người khác mơ hồ, đúng là đồ không có đạo đức!”

“Lúc đầu tôi chọn làm phóng viên là vì muốn lên tiếng vì sự thật, bây giờ tôi cũng không biết là mình thay đổi hay thế giới này đổi thay, vậy mà tôi lại quên đi ước nguyện ban đầu làm ngành báo của mình!”

Khổng Minh Luân và Lưu Ninh đánh mắt nhìn nhau, mặt của cả hai đều biến sắc.

Thật ra Khổng Minh Luân thật sự không biết người phụ nữ đêm qua không phải là Tô Thu Quỳnh.

Ông ta từng xem MV của Tô Thu Quỳnh, cũng từng nghe cô ấy hát.

Con người ông ta, từ nhỏ đã tự coi mình là một thanh niên văn nghệ phóng khoáng hào hoa, dù đã sắp đến tuổi về hưu thì sự lăng nhăng lả lướt thấm tận trong xương tủy vẫn hừng hực rực cháy.

Ngoài mặt ông ta tỏ vẻ mình là người chững chạc đường hoàng, là một ông chú lạnh lùng. Nhưng thật ra cuộc sống lại vô cùng hỗn loạn, rất thích chơi quy tắc ngầm với các diễn viên nữ.

Người vợ Lưu Ninh của ông ta là người thích bao che bênh vực điển thình, đời tư của chồng hỗn loạn mà bà ta vẫn còn hùng hồn cho rằng sau khi phát sinh quan hệ, bên nữ chịu thiệt là được, chỉ cần chồng mình không bị gì là ổn.

Khổng Minh Luân “chơi” diễn viên nữ rất nghệ, đầu tiên là giảng một tiếng “Kim Cương Kinh” cho nữ diễn viên đó, sau đó giảng đến nỗi giảng lên giường luôn.


Chương 962

Loại lão niên văn vẻ như ông ta, đương nhiên sẽ không bỏ qua một nữ ca sĩ xinh đẹp vừa có kinh nghiệm vừa có chiều sâu lại vừa có tài hoa như Tô Thu Quỳnh.

Ông ta âm thầm tìm người trung gian, muốn cùng Tô Thu Quỳnh nghiên cứu, thảo luận về “Kim Cương Kinh”. Người trung gian cũng có thế lực, chẳng mấy hôm đã dâng Tô Thu Quỳnh lên trước mặt ông ta.

Ông ta không để tâm đến chuyện bị Lưu Ninh bắt gặp. Vì dù sao từ trước đến nay Lưu Ninh cũng rất thoải mái, cùng lắm là đánh tơi bời người phụ nữ làm có quan hệ với ông ta thôi, chưa từng làm ảnh hưởng đến lợi ích của ông ta. Nhưng Khổng Minh Luân không ngờ rằng tự dưng lại có rất nhiều phóng viên xông tới, rồi đoạn video đêm đó còn bị phát tán lên mạng nữa.

Chuyện xấu bị bại lộ, ông ta là kẻ sĩ diện nên đương nhiên không thể làm hỏng hình tượng của mình, Lưu Ninh cũng biết thời thế nên cùng chồng chửi chết Tô Thu Quỳnh.

Chỉ là không ngờ chửi một hồi lâu, hóa ra nhận lầm người, còn tự chuốc họa vào thân.

Khổng Minh Luân và Lưu Ninh còn chưa kịp bàn bạc đối sách thì giọng nói kích động của đám phóng viên đã vang lên trước mặt bọn họ.

“Đạo diễn Khổng, người phụ nữ đêm qua hoàn toàn không phải Tô Thu Quỳnh, vậy vì sao ông và bà Khổng lại cố gắng bôi nhọ cô ấy như thế!”

“Đạo diễn Khổng, bà Khổng, hai người nói Tô Thu Quỳnh bỏ thuốc cho đạo diễn Khổng là hai người tận mắt nhìn thấy hay có video quay lại cảnh bỏ thuốc đó không?”

“Đạo diễn Khổng, bà Khổng, không có bất kì bằng chứng nào mà hai người lại hãm hại Tô Thu Quỳnh, hai người có bị cắn rứt lương tâm không hả?”

“Chúng tôi, tôi…”

Cho dù Lưu Ninh hay Khổng Minh Luân cũng đều là nhân tài trong nhân tài, nhanh mồm nhanh miệng. Thế mà trong khoảnh khắc này, bọn họ vẫn bị ngôn từ sắc bén của nhóm phóng viên chặn họng, nói không lên lời.

Thế nhưng, Khổng Minh Luân không hổ danh là kẻ già đời. Ngơ ngác một lúc, ông ta đã nhanh chóng lấy lại tinh thần.

“Thưa các bạn phóng viên, mọi người nghe tôi nói một câu đã, thật lòng tôi không biết người phụ nữ đêm qua không phải Tô Thu Quỳnh, tôi cũng bị cô ta lừa gạt, tôi cũng như Tô Thu Quỳnh vậy, đều là người bị hại!”

“Đúng vậy, chồng tôi cũng là người bị hại! Là người phụ nữ đêm qua lừa chúng tôi, bảo chúng tôi rằng mình chính là Tô Thu Quỳnh!” Lưu Ninh cũng vội nói giúp chồng mình: “Đều do cô ta hết! Chuốc thuốc cho chồng tôi, rồi còn hại cô Tô nữa! Tại sao trên đời này lại có thứ đàn bà không biết xấu hổ thế chứ!”

Khổng Minh Luân và Lưu Ninh nói bằng giọng đầy căm phẫn, nhưng các phóng viên ở hiện trường nào chịu nể mặt. Đặc biệt là khi có không ít phóng viên chú ý tới động thái trên Internet từng giây từng phút, chợt phát hiện trên mạng lại xuất hiện vài đoạn video và ghi âm rất nhức mắt chối tai.

Nữ chính trong video đã được làm mờ, còn nhân vật nam thì mọi người nhìn kỹ một chút là nhận ra ngay, chính là Khổng Minh Luân danh tiếng lẫy lừng.

Khổng Minh Luân dồn nữ chính được che mặt vào trong góc tường, mặt mày vẫn ra vẻ đạo mạo nhưng giọng nói lại đầy tính uy hiếp: “Không chịu đến phòng tôi tối nay chứ gì? Cô có tin tôi sẽ khiến cô không thể sống tiếp trong giới này không hả!”

Còn có vài đoạn video khác nữa, nữ chính cũng không nhìn rõ mặt, nhưng có một điểm chung là họ đều bị Khổng Minh Luân uy hiếp. Khổng Minh Luân trong video nào còn vẻ ông chú nho nhã nữa, rõ ràng chính là cầm thú đội lốt người!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play