CHƯƠNG 888

“Hóa ra cô ấy tên Nhan Nhã Tịnh.” Trong giọng nói của Cung Trí Cương phảng phất sự dịu dàng mà đến chính anh ta còn không nhận ra.

Nghe thấy giọng nói của Cung Trí Cương, Cung Tư Mỹ sững sờ, lần đầu tiên cô ta nghe thấy anh cả lạnh lùng vô tình nói bằng giọng điệu dịu dàng như vậy.

Cung Tư Mỹ giật thót trong lòng, trong đầu cô ta không khỏi lóe lên một suy nghĩ mà bản thân cô ta cũng thấy không thể tưởng tượng nổi.

Cô ta vừa định nói tiếp gì đó thì lại nghe thấy Cung Trí Cương nói “Nhan Nhã Tịnh sẽ không bị sói tuyết xé xác.”

“Anh, anh nói như vậy là có ý gì? Anh đã đồng ý với em rồi, anh nói anh sẽ giết Nhan Nhã Tịnh giúp em, anh sẽ đem cô ta cho sói ăn! Anh, anh không thể nói lời không giữ lấy lời như thế được!”

“Cung Tư Mỹ, em đang chất vấn anh đấy à?” Giọng của Cung Trí Cương không lớn, nhưng mỗi một chữ mà anh ta nói đều có sự âm trầm khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo, không kìm được run rẩy.

Cô chủ nhà họ Cung vốn quen với sóng to gió lớn cũng bị khí thế của Cung Trí Cương khiến cho chấn động. Nhớ tới sự lạnh lùng tàn nhẫn của người anh cả này của cô ta, giọng cô ta không khỏi run lên.

“Anh cả, không phải vậy, em chỉ là…”

“Không phải thì câm miệng!”

Cung Trí Cương nói không chút nể nang, anh ta hơi dừng lại rồi nói tiếp: “Sau này đừng động vào Nhan Nhã Tịnh.”

Trong câu nói này của Cung Trí Cương có sự cảnh cáo rất rõ ràng, mi tâm Cung Tư Mỹ không kìm được mà run rẩy, khuôn mặt đẹp còn hơn cả ánh trăng của cô ta tức tới mức gần như vặn vẹo tới biến dạng.

Gì mà bảo cô ta sau này đừng động vào Nhan Nhã Tịnh?

Anh trai cô ta bị cái đồ đê tiện Nhan Nhã Tịnh này mê hoặc rồi sao!

Mới có bao lâu đâu, vậy mà Nhan Nhã Tịnh lại chinh phục được anh cả lạnh lùng vô tình của cô ta rồi ư!

Nhan Nhã Tịnh, cô cũng giỏi quá đấy!

Cung Tư Mỹ hận tới mức nghiến răng nghiến lợi, bây giờ cô ta không dám dùng thế lực trong tay mẹ cô ta, nhiều năm trước mẹ cô ta đã giết chết một người phụ nữ họ Lệ mà thần không biết quỷ không hay. Nghe nói người phụ nữ kia có quan hệ sâu sắc với ba cô ta, bây giờ ba cô ta đã bắt đầu nghi ngờ mẹ cô ta rồi, hiện tại mẹ cô ta không dám manh động, cô ta chỉ có thể nhờ Cung Trí Cương hỗ trợ.

Nhưng Cung Trí Cương thì lại quay ra giúp Nhan Nhã Tịnh!

Bây giờ cô ta không thể âm thầm giết chết Nhan Nhã Tịnh được, nhưng chỉ cần Cung Tư Mỹ cô ta còn một hơi thở, Nhan Nhã Tịnh đừng mong được sống yên!

Sau khi cúp máy, Cung Trí Cương bế Nhan Nhã Tịnh nhanh chân lao về phía biệt thự. Không đợi Cung Trí Cương căn dặn, Chung Vĩ Thành đã chu đáo gọi điện cho bác sĩ tư nhân.

Còn chưa tới cổng biệt thự, Cung Trí Cương đã gặp mấy người Lưu Thiên Hàn, Nhạc Dũng, Cao Bắc Vinh cùng với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ.

“Buông cô ấy ra!” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng cất lời, anh cũng không biết vì sao khi anh nhìn thấy người đàn ông khác ôm lấy Nhan Nhã Tịnh thì lại phẫn nộ như vậy, hơn nữa nhìn thấy cô bị thương anh còn đau lòng đến như thế.

Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh trong lòng Cung Trí Cương, Nhan An Mỹ oa lên một tiếng rồi bật khóc, cô bé chạy tới trước mặt, ôm chặt lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh: “Mẹ ơi, mẹ tỉnh lại đi! Mẹ, ai khiến mẹ bị thương thành ra thế này, bé sẽ liều mạng với kẻ đó!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play