CHƯƠNG 859

Lưu Thiên Hàn lạnh mặt đứng yên tại chỗ, bởi vì trên người anh luôn quen thói che phủ bởi một tầng khí lạnh như núi băng nên lúc này Nhan Nhã Tịnh cũng không nhìn ra được rốt cuộc anh đang giận hay là thờ ơ.

“Ai bảo chúng ta chỉ là bạn bè! Nhã Tịnh, trời đất chứng giám, với sự chân thành mà anh dành cho em, nếu như em chỉ coi anh là bạn thì thực sự khiến lòng chân thành này của anh tổn thương chết mất!”

Vốn dĩ Lâm Tư Hãn định tiếp tục làm nũng tỏ vẻ đáng yêu giả vờ đáng thương, nhưng nghĩ tới thiết lập nhân cách tổng giám đốc bá đạo mà người đại diện đã đặt ra cho cậu ta, cậu ta hất đầu, bá đạo trực tiếp túm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, cho dù em có bằng lòng hay không, em đều phải làm bạn gái của anh!”

Nhìn Lâm Tư Hãn đứng trước mặt mình, Nhan Nhã Tịnh không nhịn được mà nhớ tới một bộ phim truyền hình được chuyển thể từ truyện vườn trường nào đó mà cô đã từng xem, nam chính của Vườn Sao Băng, Goo Jun Pyo.

Lâm Tư Hãn này, đi theo kiểu của Goo Jun Pyo à?

Nhan Nhã Tịnh cứng ngắc để mặc Lâm Tư Hãn nắm lấy tay, đối mặt với diễn xuất gượng gạo như thế này, suýt chút thì cô không diễn nổi nữa.

“Tư Hãn, anh có thể cho em chút thời gian không, để em suy nghĩ cẩn thận đã?” Nhan Nhã Tịnh cố gắng khiến biểu cảm của mình trông không quá cứng nhắc, cười nhạt nói với Lâm Tư Hãn.

“Không cần suy nghĩ!” Lâm Tư Hãn bá đạo nhướng mày: “Nhã Tịnh, chọn anh làm bạn trai em là không sai đâu! Trên đời này, không có người đàn ông nào tốt hơn anh cả!”

Khóe miệng Nhan Nhã Tịnh tiếp tục run rẩy, Lâm Tư Hãn trước mặt trông cũng được, đẹp trai tươi sáng, rất giống những hot boy cấp ba đại học mà mọi người từng xem, nhưng cậu ta nói rằng không có người đàn ông nào tốt hơn cậu ta, lời này thực sự có hơi khoa trương.

Lưu Thiên Hàn còn đứng ở đây này, cậu ta nói lời này mà không biết ngại à!

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói gì, Lâm Tư Hãn đã dùng sức kéo, Nhan Nhã Tịnh đứng không vững, cơ thể mất khống chế ngã vào lòng cậu ta.

“Nhã Tịnh, Lâm Tư Hãn anh ở đây, nói với trời, nói với đất, nói với gió lộng, nói với mây trắng, nói với ánh sao, nói với ánh nắng, chân thành cầu xin em làm bạn gái anh!”

Đầu óc Nhan Nhã Tịnh có hơi choáng váng, gió lộng, mây trắng, ánh sao, ánh nắng, ở đâu vậy?

Không đợi cô trả lời, cô lại nghe thấy Lâm Tư Hãn nói: “Nhã Tịnh, em không nói, vậy thì anh coi như em đồng ý nhé! Bây giờ, anh tuyên bố với non xanh nước biếc, với trời cao mây trắng, Nhan Nhã Tịnh em, là bạn gái của Lâm Tư Hãn anh rồi!”

Nhan Nhã Tịnh: “…”

Cô muốn làm bạn gái của cậu ta lúc nào vậy! Màn biểu diễn này hơi quá rồi đó!

Cô tìm nam phụ tới theo đuổi cô, kích thích Lưu Thiên Hàn chứ cô đâu tìm nam phụ để đóng giả bạn trai cô đâu!

“Ha!”

Nhan Nhã Tịnh vừa định nói gì đó để ngăn cản Lâm Tư Hãn phát huy vượt mức thì tiếng cười khẩy lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn đã truyền vào trong tai cô.

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên, lặng lẽ nhìn Lưu Thiên Hàn một cái. Ừm, sắc mặt tối tăm, khóe môi mím thành một đường thẳng, tâm trạng của anh Lưu chắc chắn vô cùng khó chịu, xem ra nam phụ có tác dụng rồi.

Nếu như nam phụ đã có tác dụng, Nhan Nhã Tịnh không thể vội vàng từ chối Lâm Tư Hãn được, chỉ là tư thế dựa vào lòng cậu ta này thực sự không dễ chịu, Nhan Nhã Tịnh lặng lẽ chui ra khỏi lòng cậu ta: “Tư Hãn, em cảm thấy tiến triển của chúng ta hơi nhanh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play