CHƯƠNG 826

Giang Kiến Huy sửng sốt, sau khi hoàn hồn lại, anh ta không kiềm được mà kinh ngạc thốt lên: “Lưu Cửu? Cậu… Cậu… đội mồ sống dậy đấy à!”

Trái tim nhỏ của Giang Kiến Huy đập loạn xạ, là do anh ta đập chậu cướp hoa quá trắng trợn nên đã làm Lưu Cửu tức giận đến mức bật nắp quan tài luôn sao?

Giang Kiến Huy còn chưa hoàn hồn lại từ nỗi khiếp sợ thì đã nghe thấy giọng nói trầm lặng như nước của Lưu Thiên Hàn: “Bây giờ cô ấy đang nấu bữa tối tình yêu cho tôi.”

Nói xong, Lưu Thiên Hàn không cho Giang Kiến Huy bất kỳ cơ hội phản ứng nào, thẳng tay cúp máy luôn.

Lưu Thiên Hàn cảm thấy mình thật sự rất kì lạ, vừa rồi anh còn đang rất khó chịu, nhưng bây giờ tưởng tượng đến bộ dạng kinh ngạc của anh Giang gì đó ở đầu dây bên kia, lòng anh chợt dâng lên một niềm vui sướng khó tả.

Xem ra bắt Nhan Nhã Tịnh nấu cơm cho anh quả là một quyết định chính xác.

Lúc Lưu Thiên Hàn xuống lầu, Nhan Nhã Tịnh đã nấu hai bát mì trứng cà chua lớn, không phải cô lười biếng không muốn nấu cho Lưu Thiên Hàn một bàn đồ ăn ngon, mà thực sự tủ lạnh nhà anh không có gì hết,, không đủ để cô phát huy.

Nhìn thấy Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh vội vàng gọi anh: “Anh Lưu, tôi nấu mì xong rồi! Anh mau lại đây ăn chút đồ lót dạ đi!”

Mì?

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng cao quý ngồi vào bàn, nhìn bát mì trứng cà chua to đùng trước mặt mình, anh không khỏi nhíu mày.

Có mỗi một bát mì mà đã muốn đuổi anh rồi à?

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng anh vẫn cầm đũa trước mặt lên ăn một miếng.

Anh không ngờ bát mì trứng cà chua có vẻ ngoài xấu xí như thế mà lại ăn ngon như vậy.

Nhan Nhã Tịnh cũng đã đói lả rồi, nhưng cô không cầm đũa lên mà lại tham lam nhìn dáng vẻ Lưu Thiên Hàn từ từ ăn mì, mắt bỗng dưng đỏ hoe.

Dù cho anh làm gì cũng luôn cao quý và tao nhã như thế. Một bát mì bình thường nhưng anh lại ăn như thể nó được chính tay đầu bếp cao cấp nấu.

Nhan Nhã Tịnh không nhịn được mà sụt sịt, chợt nhớ lại dáng vẻ anh ăn mì trứng cà chua do cô nấu trước đây.

Thật ra anh Lưu rất kén trong việc ăn uống, một người có xuất thân như anh sao có thể không kén chọn được chứ!

Nhưng chỉ cần là món cô nấu, dù khó ăn thế nào, anh cũng sẽ ăn hết không chừa lại chút cặn, như thể tất cả những món cô nấu đều là những món ăn ngon thịnh soạn nhất trên đời.

Lúc họ còn tình cảm mặn nồng, cô rất thích nấu mì trứng cà chua vào bữa sáng cho anh ăn. Khi đó anh luôn thích ôm cô cùng nhau ăn, cứ ăn rồi lại ăn, cuối cùng không còn trong sáng nữa, kết quả là đi làm muộn.

Dáng vẻ anh ôm cô ăn mì trước kia chậm rãi trùng khớp với dáng vẻ lạnh lùng trước mặt. Dù có thay đổi thế nào thì anh vẫn là người cô yêu nhất!

Nhan Nhã Tịnh lúng túng quay mặt qua chỗ khác. Cô đúng là, không biết cố gắng gì cả, nước mắt này cứ như mấy thứ rẻ rúng không đáng giá chút nào vậy.

Lúc đầu Lưu Thiên Hàn ăn mì rất vui vẻ, cho đến khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe và vệt nước mắt chưa khô của Nhan Nhã Tịnh, anh lập tức không còn hứng thú ăn nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play