CHƯƠNG 778

“Rầm!”

Chiến Mục Hàng ném mạnh An Tình xuống đất không hề thương tiếc, đôi mắt anh ta đủ ngầu, anh ta bây giờ không hề giống một người sống sờ sờ mà trông như một con thú dữ khát máu vậy.

Cũng chính vì năm đó An Tình từng cứu mạng anh ta, nếu không bây giờ An Tình đã là một cái xác rồi!

Cuối cùng Chiến Mục Hàng cũng buông An Tình ra, Tần Khánh Đan cũng được thở phào được một hơi, bà dồn sức kéo lấy Chiến Mục Hàng: “Mục Hàng, con bình tĩnh lại chút đã! Món nợ của An Tình, sau này từ từ rồi chúng ta tính với cô ta! Bây giờ điều quan trọng nhất là con nên xin lỗi Thu Quỳnh!”

Chiến Trung Sơn nhớ tới những chuyện tốt mà con trai nhà mình làm, cũng cảm thấy hổ thẹn với Tô Thu Quỳnh, không nhịn được mà cất lời nói: “Đúng đấy, Tô Thu Quỳnh thực sự rất vô tội!”

Tô Thu Quỳnh rất vô tội…

Cơ thể Chiến Mục Hàng run lên gần như không thể đứng vững.

Làm sao anh ta có thể không biết được, Tô Thu Quỳnh thực sự rất vô tội!

Tô Thu Quỳnh không hề làm hại tới con của An Tình, cô không làm gì sai, nhưng cô lại phải chịu đựng cơn giận dữ của anh ta hết lần này đến lần khác, còn phải ngồi tù oan năm năm, cô chịu nhiều uất ức như vậy, sao cô không vô tội cho được!

Chiến Mục Hàng, nếu như một ngày anh phát hiện ra rằng tôi không hề giết chết con của anh và An Tình, thì năm năm tôi sống không bằng chết, hai đứa con chết thảm của tôi, các người sẽ trả như thế nào đây!

Trả như thế nào ư?

Không thể trả được! Tải ápp Һσlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chiến Mục Hàng che mặt lại, người đàn ông kiên cường kia, người đàn ông luôn ở trên vị trí cao kia đột nhiên muốn khóc trước mặt tất cả mọi người.

Phải làm sao đây, anh ta từng bước ép Tô Thu Quỳnh đến mức không còn đường để lùi, nhưng cuối cùng anh ta lại phát hiện ra rằng Tô Thu Quỳnh không hề nợ anh ta gì cả, tội nghiệt của anh ta, nên trả giá như thế nào đây!

Sáu năm trước, Tô Thu Quỳnh từng nói cô vô tội, cô bị An Tình vu oan, nhưng anh ta không tin, anh ta chỉ tin vào lời nói từ một phía của An Tình. Lúc đó chỉ cần anh ta có thể tin cô dù chỉ là một chút, giữa bọn họ cũng sẽ không đi đến bước đường này.

Tô Thu Quỳnh, anh vẫn luôn nói rằng em có lỗi với anh, nhưng hóa ra là anh có lỗi với em.

Chiến Mục Hàng muốn lao đến trước mặt Tô Thu Quỳnh, dùng sức ôm lấy cô thật chặt, gào thét sám hối với cô, nói với cô rằng, Tô Thu Quỳnh à, anh sai rồi, anh hiểu lầm em rồi, anh có lỗi với em, Tô Thu Quỳnh, hãy tha thứ cho anh đi, anh thực sự sai rồi, anh hối hận rồi.

Nhưng anh ta không có dũng khí xuất hiện trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Anh ta hành hạ Tô Thu Quỳnh hết lần này đến lần khác, anh ta chà đạp tôn nghiêm của Tô Thu Quỳnh dưới chân mình, anh ta khiến Tô Thu Quỳnh sống không bằng chết, anh ta còn có mặt mũi nào mà xuất hiện trước mặt Tô Thu Quỳnh nữa!

Chiến Mục Hàng, nếu anh còn chạm vào tôi nữa, tôi sẽ chết! Tôi nhất định sẽ chết!

Giọng nói của Tô Thu Quỳnh đột nhiên xông vào trong đầu óc của Chiến Mục Hàng, cơ thể của anh ta run như cầy sấy.

Khi đó, anh ta vẫn luôn cảm thấy Tô Thu Quỳnh đang mạnh miệng mà thôi. Bây giờ anh ta đột nhiên thấy rằng Tô Thu Quỳnh thực sự sẽ chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play