CHƯƠNG 692

Anh ghét ăn đồ ăn quá nhiều mặn, cho nên Tô Thu Quỳnh sẽ luôn nấu nhạt một chút, không ngờ nhiều năm trôi qua, cô vẫn duy trì thói quen nấu ăn ít thêm muối.

Anh rốt cuộc đã mất đi cái gì!

Chiến Mục Hàng cảm thấy anh còn ăn tiếp món cá om dưa này anh nhất định sẽ điên mất, anh vội vàng gắp một miếng sườn xào chua ngọt trong đ ĩa bên cạnh.

Mùi vị của sườn xào chua ngọt này ngọt hơn so với mùi vị của quán ăn bên ngoài và đầu bếp trong nhà một chút.

Phải, Chiến Mục Hàng thích ăn ngọt.

Một người đàn ông thích ăn ngọt, thật sự rất mất mặt, Tô Thu Quỳnh cũng không biết làm sao phát hiện anh thích ăn ngọt, khi cô làm sườn xào chua ngọt sẽ có thêm ít đường.

Cho nên, tuy 6 năm trước Chiến Mục Hàng ghét Tô Thu Quỳnh muốn chết, nhưng lại cực kỳ thích đồ ăn do cô nấu.

Người phụ nữ như Tô Thu Quỳnh, vừa sinh ra thì được bố mẹ cưng chiều hết mức, cô chủ ngậm thìa vàng như cô sao có thể biết nấu ăn!

Chẳng qua là yêu anh quá nhiều, hèn mọn mà lấy lòng!

Anh nhớ có một lần vào buổi tối về nhà rất sớm, trong vô tình nhìn thấy Tô Thu Quỳnh ở trong bếp mổ cá.

Cô rõ ràng rất sợ con cá đó, cô nhắm mắt lại, chóp mũi chảy một tầng mồ hôi mỏng, mới lấy hết can đảm một dao chặt xuống.

Khi rán cá, trên mù bàn tay của cô còn bị dầu bắn, phồng lên một mảng nhọt nước, cô cố ý giấu tay của cô đi, thật ra anh nhìn thấy rồi.

Chỉ là không muốn để tâm Tô Thu Quỳnh, cho nên anh chỉ có thể giả bộ không nhìn thấy, không để tâm sự bỏ ra của cô, cái tốt của cô dành cho anh.

Nhưng bây giờ, mọi cái tốt của Tô Thu Quỳnh đều muốn cho Lâm Tiêu rồi.

Cô sao có thể đem tất cả cái tốt của mình cho Lâm Tiêu! Vậy Chiến Mục Hàng anh phải làm sao!

Lần đầu tiên cắn miếng sườn xào chua ngọt đó, vị ngọt đó thật sự khiến mỗi một lỗ chân lông trên người Chiến Mục Hàng đều nở ra, nhưng sau một lần nữa cắn xuống, lại có vị đắng nghét từ trong tim.

Có phải là anh về sau muốn ăn được đồ ăn Tô Thu Quỳnh nấu, còn phải hưởng ké của Lâm Tiêu hay sao?

Ai thèm hưởng ké của Lâm Tiêu chứ!

Giang Kiến Huy cũng rất hài lòng về tài nấu nướng của Tô Thu Quỳnh, anh ta lại gắp một miếng sườn xào chua ngọt: “Không ngờ sườn xào chua ngọt cho thêm ít đường lại ngon như vậy! Lâm Tam, đã nói bắt trái tim của một người đàn ông thì phải bắt dạ dày của anh ta trước, cậu thích Thu Quỳnh như vậy, có phải là bởi vì Thu Quỳnh đã bắt cái dạ dày của cậu rồi không?”

Bắt trái tim của một người đàn ông thì phải bắt dạ dày của anh ta trước…

Đôi đũa trong tay Chiến Mục Hàng cứng đờ giữa không trung, năm đó Tô Thu Quỳnh nấu đồ ăn cho anh, cũng là muốn bắt cái dạ dày của anh rồi mới bắt trái tim của anh sao?

Tô Thu Quỳnh, tôi muốn để em bắt trái tim của tôi, em có thể giống như trước đây, tới bắt cái dạ dày của tôi không?

Thấy Giang Kiến Huy vừa ăn mấy miếng sườn xào chua ngọt, mắt của Chiến Mục Hàng đỏ tới mức gần như muốn ăn thịt Giang Kiến Huy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play