CHƯƠNG 66

An Mỹ không muốn làm đứa trẻ không có ba…

An Bảo muốn sống cùng ba…

Giọng nói của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ không ngừng vang lên trong đầu Nhan Nhã Tịnh. Là một người mẹ, cô đúng là có trách nhiệm phải cho An Bảo và An Mỹ một mái ấm trọn vẹn.

Còn cô cũng không thể một mình cả đời được, cuối cùng cô vẫn phải yêu đương, kết hôn, ba của hai đứa nhỏ chính là lựa chọn tốt nhất của cô.

Nhan Nhã Tịnh hít sâu một hơi, cô nặng nề nhắm mắt lại rồi chậm rãi mở ra. Cô giống như dành hết sức lực cả cuộc đời mới có thể nói ra câu này với Hách Trung Văn.

Cô nói: “Hách béo, tôi sẽ thử đón nhận cậu.”

Mãi mà vẫn không có được câu trả lời của Nhan Nhã Tịnh, Hách Trung Văn cực kỳ căng thẳng. Tay anh ta run run đến độ suýt thì làm rơi điện thoại. Anh ta rất sợ Nhan Nhã Tịnh sẽ từ chối mình nhưng không ngờ anh ta lại nghe được câu nói ấy.

Hách Trung Văn vui đến nỗi suýt chút nữa nhảy cẫng lên, hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến anh ta không dám tin. Anh ta im lặng một lát, sau đó mới thấp thỏm hỏi Nhan Nhã Tịnh: “Chị đại, em vừa… nói gì cơ? Hình như anh nghe thấy em nói em sẽ thử đón nhận anh. Có phải anh nghe nhầm không?”

“Hách béo, cậu không nghe nhầm đâu, đúng là tôi vừa nói sẽ thử đón nhận cậu.” Nhan Nhã Tịnh dừng một chút, nói tiếp: “Cậu là ba của An Bảo và An Mỹ, tôi muốn cho tụi nhỏ một gia đình hoàn chỉnh.”

Nghe Nhan Nhã Tịnh nói vậy, Hách Trung Văn vui mừng như một kẻ ngốc. Anh ta cười toe toét. Chị đại nói muốn cho tụi nhỏ một gia đình hoàn chỉnh, vậy có phải là sau một thời gian nữa, kể cả anh ta có cầu hôn với chị đại, chị đại cũng sẽ đồng ý không?

Hách Trung Văn vui đến nỗi không nói nên lời. Nhưng nghĩ đến chuyện Nhan Nhã Tịnh bằng lòng đón nhận anh ta chỉ vì cô cho rằng anh ta là ba của hai đứa nhỏ, trong lòng anh ta lại lo được lo mất.

Anh ta nên làm thế nào mới có thể khiến cho bí mật kia mãi mãi bị chôn vùi đây?

Hách Trung Văn vốn là người sống vô tư nên chẳng mấy chốc anh ta đã tươi cười hớn hở. Thật ra anh ta đã có cách rồi, chỉ cần chị đại có con với anh ta thì cả đời này giữa họ sẽ có một mối liên kết không thể cắt đứt, hai người họ sẽ không bao giờ chia lìa!

Anh ta muốn chị đại sớm mang thai con của mình!

“Chị đại, tan làm anh đến đón em nhé. Đừng quên tối nay cả nhà chúng ta cùng ăn cơm đó!”

“Được, tối nay cùng nhau ăn cơm.” Nhan Nhã Tịnh cười nhạt nói, nếu đã quyết định thử đón nhận anh ta thì có những việc không thể từ chối mãi.

An Bảo, An Mỹ, mẹ sẽ cố gắng dành cho các con một mái nhà ấm áp.

Lúc Nhan Nhã Tịnh tan làm, Hách Trung Văn cũng đã dẫn theo Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ chờ ở bên ngoài bệnh viện.

Vừa nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ liền mừng rỡ chạy tới nhào vào lòng cô.

Nhan An Mỹ cười tít cả mắt: “Mẹ, có phải mẹ và ba bắt đầu hẹn hò rồi không?”

“Ừm.” Nhan Nhã Tịnh nhẹ nhàng xoa đầu Nhan An Mỹ, nhưng trong lòng lại có sự trống rỗng không nói thành lời.

“Oa! Mẹ và ba hẹn hò! Lãng mạn quá đi! Ba, ba phải đối xử tốt với mẹ con đấy! Ba mà bắt nạt mẹ là con sẽ giận ba cho mà xem!”

Nhan An Mỹ cố ý làm ra vẻ tức giận, nhìn Hách Trung Văn.

Hách Trung Văn bật cười, anh ta tiến lên, nhẹ nhàng nắm tay Nhan Nhã Tịnh, nói như một lời cam kết: “Chị đại, cả đời này chỉ có em là được bắt nạt anh thôi.”

Bỗng nhiên bị Hách Trung Văn nắm tay, Nhan Nhã Tịnh không quen cho lắm, theo phản xạ chỉ muốn bỏ tay Hách Trung Văn ra, nhưng nghĩ đến chuyện mình đã đồng ý đón nhận anh ta, cô đành kiềm chế hành động này lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play