CHƯƠNG 624

Kim tiêm?

Nghe thấy từ này, Nhan Vũ Trúc không kìm được mà run bần bật.

Lúc trước Nhạc Dũng đã từng tính kế cô ta, nhưng dù sao năm xưa anh ta cũng từng yêu cô ta say đắm nên cô ta vẫn muốn tìm kiếm cơ hội sống sót.

Cô ta không tin người đàn ông từng mê đắm mình sẽ tàn nhẫn với mình như thế!

“Trợ lý Nhạc, anh cũng có ở đây đúng không?” Giọng nói của Nhan Vũ Trúc vô cùng dịu dàng: “Trợ lý Nhạc, giữa hai ta thật sự có nhiều hiểu lầm quá. Tôi thật sự chưa hề hại bất kì ai cả. Tôi vô tội mà. Anh có thể giúp tôi khuyên nhủ cậu Cao, bỏ qua cho tôi lần này được không?”

“Trợ lý Nhạc à, tôi sẽ không bao giờ quên những gì tốt đẹp mà anh đã dành cho tôi đâu. Nếu anh đồng ý giúp tôi lần này, chắc chắn tôi sẽ báo đáp anh đàng hoàng!”

Nghe thấy giọng nói nhão nhoẹt của Nhan Vũ Trúc, Nhạc Dũng không khỏi nổi da gà.

“Nhan Vũ Trúc, cô ảo tưởng quá rồi, tôi chưa từng dành cái gì tốt đẹp cho cô cả! Gu của tôi giống anh Cao, cô mà báo đáp thì tôi sợ mình sẽ nôn mất!”

“Nhạc Dũng, anh!” Nhan Vũ Trúc tức đến nỗi suýt thì hộc máu. Người đàn ông từng nhìn cô ta đắm đuối lại bảo cô ta khiến anh ta buồn nôn ư?

Đúng là phượng hoàng gặp nạn còn không bằng gà!

Cao Bắc Vinh còn độc ác hơn, nghe tiếng hít thở dồn dập của Nhan Vũ Trúc còn cười như không cười, hỏi: “Nhan Vũ Trúc, có phải giờ cô muốn hộc máu lắm phải không? Đừng mà! Giữ chút máu lại đi, lát nữa sẽ tới lúc cô cần hộc máu thôi! Đừng chưa gì đã ho hết máu ra như thế chứ!”

Nhan Vũ Trúc biết Cao Bắc Vinh sẽ không tha cho mình nên cũng không muốn giả vờ tốt bụng, tội nghiệp nữa.

Cô ta hét lên với Cao Bắc Vinh một cách căm hận: “Cao Bắc Vinh, thả tôi ra! Dù gì năm năm trước tôi cũng đã cứu mạng Thiên Hàn mà! Thiên Hàn mà biết mấy người đối xử với tôi như vậy, anh ấy nhất định sẽ không tha cho mấy người!”

” Phụt……”

Cao Bắc Vinh không khỏi bật cười như vừa nghe được chuyện gì hài hước lắm: “Nhan Vũ Trúc, chưa ngủ mà cô đã bắt đầu mơ rồi à!”

“Cô thật sự cho rằng Lưu Cửu yêu cô sâu đậm sao! Tôi nói cho cô biết, đêm nay bọn tôi ở đây đều là vì Lưu Cửu! Nhan Vũ Trúc, người muốn cô sống không bằng chết chính là Lưu Cửu!”

“Không thể nào!” Nhan Vũ Trúc lắc đầu: “Dù gì tôi cũng từng cứu mạng anh ấy, anh ấy không thể đối xử với tôi tàn nhẫn như vậy được!”

“Nhan Vũ Trúc, bây giờ đã là lúc nào rồi mà cô còn dám cướp công của chị dâu? Lưu Cửu đã sớm tra rõ rồi, 5 năm trước, người cứu anh ấy chính là chị dâu!”

“Nhan Vũ Trúc, cô là cái thá gì? Cùng lắm chỉ là đồ ăn trộm thôi! Trộm công của chị dâu, còn muốn trộm luôn vị trí bà Lưu!”

“Anh nói cái gì?! Anh nói Thiên Hàn đã…..”

Nhan Vũ Trúc trợn to mắt không dám tin, trước mắt cô ta là một mảng tối đen nhưng cô ta có thể đoán được biểu cảm của mình nực cười thế nào.

Hết rồi, hết thật rồi! Lưu Thiên Hàn đã biết chuyện xảy ra cách đây 5 năm! Anh sẽ không để cô ta sống sót!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play