CHƯƠNG 446

Khi Nhan Nhã Tịnh thấy Tô Thu Quỳnh, vết thương trên lưng của Tô Thu Quỳnh đã bị sưng tấy, cô ấy còn đang sốt cao, hai ngày nay còn không ăn uống gì, tình trạng cực kỳ không ổn. Như thể chỉ còn lại chút hơi tàn.

Càng nghiêm trọng hơn là Tô Thu Quỳnh không hề muốn sống. Trong đôi mắt xinh đẹp kia không còn một chút ánh sáng nào.

Nhan Nhã Tịnh biết bệnh trầm cảm của Tô Thu Quỳnh lại tái phát rồi. Cô thầm cảm thấy may mắn, lần phát bệnh này của Tô Thu Quỳnh chỉ là không muốn sống thôi. Nếu như lần trước, cô ấy không khống chế được bản thân mà cắt cổ tay tự tự thì sau hai ngày không đưa cô ấy bệnh viện, dù là thần tiên cũng cứu không nổi.

Nơi Tô Thu Quỳnh ghét nhất là bệnh viện nhưng cô ấy vẫn bị Nhan Nhã Tịnh cưỡng chế lôi đến bệnh viện.

Nhan An Mỹ hồi phục rất nhanh. Hôm nay Nhan Nhã Tịnh đã giúp cô bé làm thủ tục xuất viện rồi. Nhan Nhã Tịnh để Lưu Thiên Hàn giúp cô đón Nhan An Mỹ xuất viện. Còn mình thì không đưa Tô Thu Quỳnh tới bệnh viện thành phố mà đưa cô ấy tới bệnh viện trung y.

Cô làm việc ở bệnh viện trung y mà, cũng tiện chăm sóc Tô Thu Quỳnh hơn.

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ cũng nghe được chuyện Tô Thu Quỳnh phải nhập viện. Vốn dĩ Nhan An Mỹ vừa mới xuất viện, Lưu Thiên Hàn không muốn để cô bé chạy loạn lung tung nhưng Nhan An Mỹ nhất quyết đòi đến thăm Tô Thu Quỳnh nên anh chỉ có thể đưa Nhan An Mỹ và Nhan An Bảo tới.

Thấy Tô Thu Quỳnh mặt mày trắng bệt nằm bất động trên giường bệnh, nước mắt trên mặt Nhan An Mỹ chảy ròng ròng, khuôn mặt bé nhỏ của Nhan An Bảo cũng cực kỳ căng thẳng, hai mắt cậu nặng trĩu.

Trong lòng hai bé, dì Thu Quỳnh và mẹ đều là những người thân thiết nhất của bọn họ. dáng vẻ không chút sức sống của Tô Thu Quỳnh khiến tim bọn trẻ như bị dao cứa.

Nhan An Mỹ nắm chặt lấy tay Tô Thu Quỳnh: “Dì Thu Quỳnh, dì hứa với con đi, dì nhanh khoẻ lại có được không?”

“An Mỹ rất kiên cường, bây giờ An Mỹ đã khoẻ lại rồi. Dì Thu Quỳnh hứa với con đi, dì cũng phải kiên cường giống An Mỹ đó, có được không?”

“Dì Thu Quỳnh, là Chiến thiếu bắt nạt dì đúng không?” Nhan An Bảo cũng tức giận khi nhìn thấy vết máu khô trên khoé miệng Tô Thu Quỳnh: “Dì Thu Quỳnh, con sẽ lớn thật nhanh. Khi con trưởng thành rồi, con sẽ không để ai bắt nạt dì nữa!”

Vốn dĩ hình tượng của Chiến Mục Hàng trong lòng hai đứa trẻ đã rất tệ rồi. Lần này Tô Thu Quỳnh nhập viện, Chiến Mục Hàng đã hoàn toàn trở thành người xấu với bọn trẻ.

Nhan Nhã Tịnh giúp Tô Thu Quỳnh xử lý vết thương trên lưng. Cô lo lắng cho Tô Thu Quỳnh nên đã giúp cô ấy làm kiểm tra toàn thân. Lần này, cơ thể Tô Thu Quỳnh không bị thương quá nghiêm trọng nhưng trong quá trình kiểm tra, Nhan Nhã Tịnh phát hiện Tô Thu Quỳnh đã mang thai rồi.

Dùng đầu ngón chân cũng biết cái thai này là của Chiến Mục Hàng. Cô không chắc Tô Thu Quỳnh có muốn giữ lại đứa trẻ này hay không nhưng là một người mẹ, Tô Thu Quỳnh có quyền biết chuyện mình đã có thai.

Sau khi Tô Thu Quỳnh tỉnh lại, Nhan Nhã Tịnh do dự một lúc rồi mới nói chuyện này với cô ấy.

Quả nhiên, sau khi Tô Thu Quỳnh biết mình đã có thai, cô ấy lập tức trở nên kích động: “Tớ không cần đứa trẻ này! Nhã Tịnh, giúp tớ! Giúp tớ đặt lịch phẫu thuật, tớ muốn bỏ đứa trẻ này!”

Khi Tô Thu Quỳnh nói ra lời này, Lưu Thiên Hàn đang ở cùng Nhan Nhã Tịnh, vừa hay anh còn đang nói chuyện điện thoại với Chiến Mục Hàng. Gần đây, Lưu Thiên Hàn đã bắt đầu ra tay với nhà họ An, cổ phiếu An Thị lao thẳng xuống dốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play