CHƯƠNG 250

“Mau gửi đoạn video đó qua cho tôi!”

Gần như ngay lập tức, Nhạc Dũng đã nhận được đoạn video kia.

Anh ta hơi kích động cầm lấy điện thoại của mình: “Đại ca, tôi cảm thấy sẽ sớm tra ra được cô gái đã cứu anh năm năm trước rốt cuộc là ai thôi!”

Nói xong, Nhạc Dũng liền mở đoạn video kia lên.

Đoạn video kia thật sự không phải là ngắn bình thường, ngay cả khuôn mặt của cô gái kia cũng không nhìn thấy được.

Từ trong video, chỉ có thể nhìn thấy một bóng lưng duyên dáng, đẩy cửa phòng trước mặt bước vào.

Nhạc Dũng chăm chú nhìn vào bộ quần áo trên người cô gái kia, anh ta cố gắng nhớ lại buổi sáng hôm sau lúc mình đến phòng khách sạn nhìn thấy Nhan Vũ Trúc, khi đó trên người cô ta mặc quần áo gì. Anh ta suy nghĩ một lúc lâu cũng không nhớ ra được.

Nhạc Dũng ngẩng mặt lên nhìn Lưu Thiên Hàn: “Đại ca, anh còn nhớ hôm đó Nhan Vũ Trúc mặc gì không? Tôi nhớ khi đó có gửi hình của cô ta cho anh, có phải là bộ đồ trong đoạn video này không?”

Nếu như hôm đó Nhan Vũ Trúc mặc đúng bộ quần áo trong đoạn video này, vậy thì chứng minh được cô gái đã cứu Lưu Thiên Hàn đêm đó đích thực là Nhan Vũ Trúc, bọn họ cũng không cần tiếp tục điều tra.

Nhưng nếu Nhan Vũ Trúc không mặc bộ quần áo này, bọn họ nhất định phải điều tra đến cùng.

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng nhìn lướt qua đoạn video: “Tôi làm sao biết Nhan Vũ Trúc mặc gì!”

Nhạc Dũng há hốc miệng, nuốt những lời định nói trở vào.

Thôi được rồi, đại ca đúng là vô tình mà. Đã ăn sạch người ta rồi mà còn không biết người ta mặc quần áo gì luôn.

Cũng chỉ có đối với Nhan Nhã Tịnh, đại ca mới thể hiện vẻ dịu dàng của mình ra.

Nhạc Dũng tiếp tục dán mắt vào video trên điện thoại, cố gắng tìm ra manh mối gì đó từ trong đầu mối duy nhất này.

Đột nhiên, Nhạc Dũng kích động vỗ đùi cái đét: “Đại ca, anh nhìn tai cô ấy xem!”

Nhạc Dũng tua đoạn video lại từ đầu, anh ta nhấn nút tạm dừng, chỉ vào vành tai của cô gái trong video: “Đại ca, bông tai trên tai cô ấy là tác phẩm nổi tiếng của Hứa Dương! Lúc đó, để thể hiện đôi bông tai này không giống bình thường, có một không hai, cho nên chỉ tung ra một đôi trên toàn thế giới!”

Nghe những lời của Nhạc Dũng, ánh mắt Lưu Thiên Hàn cũng đặt vào vành tai của cô gái trong video.

Từ trong đoạn video, bọn họ thậm chí còn không thấy rõ góc nghiêng của cô gái kia, chỉ có thể nhìn thấy một vành tai xinh đẹp, trắng sáng như ngọc, đáng yêu động lòng người khó mà tả xiết.

Nhìn vành tai của cô gái này, Lưu Thiên Hàn không khỏi nghĩ đến vành tai nhỏ xinh của Nhan Nhã Tịnh.

Thấy Lưu Thiên Hàn thất thần, Nhạc Dũng không nhịn được khẽ ho một tiếng: “Đại ca, chúng ta chỉ cần tìm ra được ai đã mua đôi bông tai do Hứa Dương thiết kế năm năm trước là có thể tra ra cô gái đó là ai!”

Nhạc Dũng tạm ngừng một chút, sau đó nói tiếp: “Đại ca, nếu như cô gái năm năm trước không phải Nhan Vũ Trúc, chúng ta phải làm gì đây?”

“Nếu như cô gái năm năm trước không phải Nhan Vũ Trúc…” Giọng nói của Lưu Thiên Hàn nghe lạnh lẽo đến cùng cực: “Vân Hải sẽ không còn Nhan Vũ Trúc nữa!”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói vậy, trong lòng Nhạc Dũng không khỏi trấn động. Đại ca làm vậy là có ý định trừ khử Nhan Vũ Trúc!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play