CHƯƠNG 185

“Mẹ…” Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đáng thương nhìn sang Nhan Nhã Tịnh, hy vọng Nhan Nhã Tịnh cũng có thể đừng giận chúng.

Nhan Nhã Tịnh hiểu tâm tư của hai đứa trẻ chỉ là muốn ra mặt cho Tô Thu Quỳnh, nhưng chúng quá tự ý chủ trương, rất dễ khiến mình rơi vào cảnh nguy hiểm, có một vài bài học, vẫn là phải dạy cho chúng: “Ngày mai mỗi đứa chép mười lần “Tam Tự Kinh”!”

Nghe thấy lời của Nhan Nhã Tịnh, gương mặt nhỏ của hai đứa trẻ lập tức sụ xuống, mẹ rất tàn nhẫn, vậy mà muốn chúng chép sách!

Có điều, chỉ cần mẹ có thể không giận chúng, đừng nói chép 10 lần, cho dù chép 100 lần chúng đều bằng lòng!

Hiểu lầm được giải trừ, Chiến Mục Hàng đương nhiên cũng không tiếp tục đánh nhau với Lưu Thiên Hàn nữa, Lưu Thiên Hàn lạnh nhạt liếc nhìn Chiến Mục Hàng, khỏi giải thích mà kéo bàn tay nhỏ của Nhan Nhã Tịnh đi về phía bên ngoài.

Nhan Nhã Tịnh rút tay ra không chút lưu tình, trên người anh còn dính mùi nước hoa trên người của người phụ nữ khác, cô không muốn gần anh như vậy.

Tô Thu Quỳnh vừa xoay người thì giọng nói lạnh lùng của Chiến Mục Hàng vang lên ở đằng sau cô ta: “Tô Thu Quỳnh, cô đứng lại cho tôi!”

“Thu Quỳnh…”

Nhan Nhã Tịnh mặt mày lo lắng, Chiến Mục Hàng đã làm tổn thương Tô Thu Quỳnh quá sâu, cô sợ anh ta sẽ làm tổn thương cô ấy nữa.

Tô Thu Quỳnh khẽ nhếch môi với Nhan Nhã Tịnh, ý là cô hãy yên tâm: “Nhã Tịnh, cậu về trước đi, tớ sẽ không có chuyện gì đâu.”

Nhan Nhã Tịnh không yên tâm về Tô Thu Quỳnh, nhưng chuyện giữa Tô Thu Quỳnh và Chiến Mục Hàng, người khác là không thể nhúng tay, cô suy nghĩ, vẫn là quyết định cho Tô Thu Quỳnh chút không gian.

“Thu Quỳnh, nếu anh ta dám ăn hiếp cậu thì gọi điện cho tớ!” Nhan Nhã Tịnh quăng cho Chiến Mục Hàng một ánh mắt cảnh cáo mới không nỡ mà đi về phía sân.

Nếu Chiến Mục Hàng còn dám ăn hiếp Tô Thu Quỳnh, cô mặc kệ anh ta giàu nứt đố đổ vách hay quyền thế ngập trời, cô cũng sẽ liều mạng với anh ta!

Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn còn cả hai đứa trẻ vừa ra ngoài thì Chiến Mục Hàng gần như hung hăng ghìm cổ của Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, cô không phải nói, cô đã mang thai con của tôi hay sao? Con của tôi đâu?! Cô giấu con của tôi đi đâu rồi?! Nói, con của tôi đang ở đâu?!”

Nhìn thấy Nhan An Bảo và Lưu Thiên Hàn như một khuôn đúc ra, Chiến Mục Hàng phát hiện, anh ta vậy mà cũng khát vọng có một đứa con giống mình.

Nghe thấy lời của Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh không có lập tức lên tiếng, cô ta chỉ ngước mắt nhìn anh ta cười.

Nụ cười khuynh quốc khuynh thành, vô cùng quyến rũ, nụ cười phong tư trác tuyệt, không một khuyết điểm.

Chỉ là nụ cười đẹp như vậy lại không có tới đáy mắt, đáy mắt của cô giống như phủ băng sương, chỉ có sự lạnh lẽo vô tận.

“Chiến Mục Hàng, anh đích thân hạ lệnh, cho người giết chết con của chúng ta, bây giờ anh hỏi tôi con của anh đang ở đâu, anh không thấy nực cười sao?!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play