CHƯƠNG 174

Cao Bắc Vinh lại bị nghẹn lời, được rồi, anh ta thừa nhận, Lưu Thiên Hàn quả thật rất có sức hấp dẫn, nam nữ đều thích, già trẻ đều hợp.

Chỉ là, Cao Bắc Vinh là người có tính cách nóng vội, cái kiểu từ từ, chậm rãi này, chờ đợi thật sự có chút dài đằng đẵng, nếu như kế hoạch của Lưu Thiên Hàn phải mấy năm mới có thể theo đuổi được chị dâu, vậy không phải anh ta sẽ cô đơn hơn nửa đời người sao.

Nghĩ đi nghĩ lại, Cao Bắc Vinh vẫn quyết định làm một người thầy trong tình yêu ở trước mặt Lưu Thiên Hàn: “Lưu Thiên Hàn, tôi cảm thấy cậu nên theo đuổi được chị dâu nhanh một chút, hay là cậu sử dụng mỹ nam kế với chị dâu đi! Với dáng người, khuôn mặt này của cậu, chỉ cần cậu khỏa thân nằm bên cạnh chị dâu, chị dâu chắc chắn sẽ nộp vũ khí đầu hàng!”

Khóe miệng Lưu Thiên Hàn giật giật, nếu như anh thật sự khỏa thân xuất hiện trước mặt Nhan Nhã Tịnh, chỉ sợ sẽ dọa chết người phụ nữ kia! Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh không muốn làm người đàn ông góa vợ.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, Cao Bắc Vinh cứ nghĩ anh đã nghe theo ý kiến của anh ta, anh ta lại đưa ra ý tưởng cho Lưu Thiên Hàn: “Lưu Thiên Hàn, đến lúc đó cậu làm ra một tư thế quyến rũ, phong tình vạn chủng một chút, tôi bảo đảm, chị dâu sẽ bị cậu mê hoặc đến mức chảy cả máu mũi!”

Cao Bắc Vinh làm kiểu ngón tay ngọc lan: “Ừ, đúng là như vậy, Lưu Thiên Hàn, tôi đảm bảo, chị dâu chắc chắn sẽ thích nhịp điệu này!”

“Cậu bảo tôi làm người đàn ông ẻo lả?” Lưu Thiên Hàn mặt đầy sự bất mãn: “Khẩu vị của tôi không nặng như vậy!”

“Cái gì mà người đàn ông ẻo lả! Đây là yêu kiều, xinh đẹp! Yêu kiều cậu có hiểu không hả?” Cao Bắc Vinh hét lên: “Bây giờ các cô gái nhỏ đều thích kiểu con trai tà mị, yêu kiều, ai thích cái loại đồ cổ như cậu chứ!”

“Ở với cái loại đồ cổ như cậu cả một ngày đúng là vô vị, đau khổ mà! Nữ thần nào đó hãy đến cứu tôi đây? Tôi cũng có thể rất yêu kiều!” Cao Bắc Vinh nghĩ đến mình vẫn còn độc thân, không khỏi oán giận, than vãn nói.

“Tối nay cậu sẽ không còn cảm thấy buồn chán nữa.” Lưu Thiên Hàn thờ ơ nói.

Cao Bắc Vinh vẫn chưa hiểu được câu nói này của Lưu Thiên Hàn có ý gì, anh ta lại nghe thấy Lưu Thiên Hàn u ám nói: “Tôi sẽ bảo Nhạc Dũng tìm cho cậu mười mấy chị gái của Thiên Thượng Nhân Gian.”

“Lưu Thiên Hàn, cậu đúng là cái đồ coi mạng người như cỏ rác! Ai mà không biết, mấy chị gái của Thiên Thượng Nhân Gian nổi tiếng là xấu xí!” Cao Bắc Vinh bất lực than vãn: “Bỏ đi, tôi vẫn nên ở bên cái đồ cổ như câu vẫn hơn!”

Lưu Thiên Hàn không có tâm trạng nghe Cao Bắc Vinh la hét, tâm tư của anh, không tự chủ được mà đã bay xa rồi, lẽ nào, thật sự giống như Cao Bắc Vinh nói, anh là loại đồ cổ, ở cùng với anh rất buồn chán?

Nghĩ đến mỗi lần nhìn thấy anh, Nhan Nhã Tịnh luôn cung kính gọi anh một tiếng cậu Lưu, lông mày Lưu Thiên Hàn nhíu chặt lại.

Hình như, biểu hiện của anh ở trước mặt cô quả thật có chút cứng ngắc, anh chỉ lớn hơn cô 4 tuổi, nhưng hai người bọn họ giống như người ở hai thế hệ vậy.

Sự khác biệt thế hệ giữa vợ và chồng lớn như vậy, đây không phải là điều tốt.

Có vẻ như anh nên để cái khoảng cách thế hệ này hoàn toàn biến mất giữa hai người bọn họ….

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ muốn ăn lẩu, Tô Thu Quỳnh đưa hai đứa đi siêu thị để mua nguyên liệu.

Sau khi mua xong nguyên liệu ở siêu thị, Tô Thu Quỳnh nghĩ đến đôi bông tai mà mình thích nhất đã bị hỏng rồi, định đi lên tầng, khu vực trang sức để mua một đôi.

Vừa đi lên tầng, Tô Thu Quỳnh đã nhìn thấy An Tình đi ra từ cửa hàng Mystery để nhận điện thoại, An Tình nhìn thấy Tô Thu Quỳnh, không khỏi sững sờ, còn quên cả nhận điện thoại.

Cô ta không dám tin nhìn Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, là cô?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play