CHƯƠNG 172

“Tình yêu mà tôi cần, là một lòng một dạ, một đời chỉ có một người, chơi đùa? Xin lỗi, tôi không có sở thích làm nhân tình của người khác, cũng không thích tình cảm theo kiểu mua bán, cậu Lưu, nếu như cậu muốn bao nuôi nhân tình, vẫn nên tìm người khác đi!”

Sau khi Nhan Nhã Tịnh nói xong những lời này, âm thầm cảm thán, cô thật sự lớn mật mà, dám chỉ trích cậu Lưu.

Nhưng vừa nghĩ đến rõ ràng cảnh sát đã điều tra ra Nhan Vũ Trúc là chủ mưu đứng sau vụ ở bệnh viện, anh vẫn bảo Cao Bắc Vinh đè chuyện này xuống, Nhan Nhã Tịnh không thể bình tĩnh, hòa nhã nói chuyện với Lưu Thiên Hàn được.

Suy cho cùng, trong lòng không nên để cho tình yêu quấy rối, Lưu Thiên Hàn bảo vệ Nhan Vũ Trúc một cách không có nguyên tắc như vậy, cô rất thất vọng.

“Chơi đùa?” Sắc mặt của Lưu Thiên Hàn có chút khó coi: “Nhan Nhã Tịnh, ai nói với em, tôi đang chơi đùa với em?”

Lưu Thiên Hàn có chút bất lực thở dài: “Nhan Nhã Tịnh, tôi đã nói rồi, tôi đang theo đuổi em.”

Ngực Nhan Nhã Tịnh đập điên cuồng, nhưng nghĩ đến hôm nay Nhan Vũ Trúc và Lưu Thiên Hàn đứng cùng nhau, dáng vẻ tình chàng ý thiếp, trong trái tim cô cuối cùng cũng lạnh lại.

“Cậu Lưu, đừng nói đùa nữa, câu nói đùa này không hề buồn cười. Hôm nay anh đến đoàn làm phim tham ban Nhan Vũ Trúc, nhưng lại nói là theo đuổi tôi, lẽ nào anh không cảm thấy hành vi của anh có chút….tâm thần phân liệt sao?”

Nghe thấy câu tâm thần phân liệt, Cao Bắc Vinh không khống chế được mà cười thành tiếng, không ngờ trong lòng chị dâu, Lưu Thiên Hàn lại bị tâm thần phân liệt, ừ, nhìn thấy Lưu Thiên Hàn thất bại, trong lòng anh ta rất sảng khoái.

“Tôi đến tham ban Nhan Vũ Trúc?” Đôi mắt Lưu Thiên Hàn tối sầm lại, hôm nay anh đến để thăm cô, có được không, sao lại biến thành đến tham ban Nhan Vũ Trúc rồi? Người phụ nữ này, trong đầu cả ngày chứa cái gì không biết!

Hôm nay anh đến đây, có mấy lần muốn đi đến bên cạnh cô, ở bên cạnh cô, nhưng anh biết anh làm như vậy chắc chắn sẽ khiến cô nổi giận, nên anh chỉ đứng ở một bên, nhìn cô từ xa.

“Chị dâu, cô hiểu nhầm Lưu Thiên Hàn rồi, hôm nay Lưu Thiên Hàn đến tham ban cô đó!!” Cao Bắc Vinh thực sự không chịu được khi Lưu Thiên Hàn trong ấm ngoài lạnh như vậy được, không nhịn được mà nói giúp anh.

“Chị dâu, Lưu Thiên Hàn nhà chúng tôi thật sự rất quan tâm đến cô, năm nay cậu ta đã 27 tuổi rồi, cô thương hại cậu ta một chút đi, thu nhận cậu ta đi! Cô có biết không, đàn ông độc thân quá lâu, rất dễ nhịn quá mà thành bệnh, ừ, không chỉ sinh lý có vấn đề, còn có vấn đề trên cả mặt tâm lý nữa, chị dâu, cô nhẫn tâm để Lưu Thiên Hàn nhà chúng tôi trở thành một tên biến thái chứ?”

Nghe thấy những lời nói của Cao Bắc Vinh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh lập tức đỏ lên.

Có vấn đề về sinh lí….

Lúc trước, Lưu Thiên Hàn quả thật đã bị người khác nghi ngờ phương diện kia có vấn đề, cô còn giúp anh khám bệnh, đến bây giờ cô vẫn không thể quên được, cảnh tượng kia chấn động đến mức nào.

Có có, đàn ông 27 tuổi….

Trước đây, cậu Lưu thật sự chưa từng yêu đương? Vậy anh với Nhan Vũ Trúc cũng chưa từng yêu đương với nhau?

Một người đàn ông ưu tú như cậu Lưu, sống 27 năm rồi mà chưa từng yêu đương….Nhan Nhã Tịnh đột nhiên cảm thấy, thế giới này có chút huyền ảo.

“Aiyo!” Nghe thấy tiếng kêu thê lương của Cao Bắc Vinh, Nhan Nhã Tịnh từ trong suy nghĩ hỗn loạn hoàn hồn lại, Cao Bắc Vinh nhe răng nhếch mép: “Lưu Thiên Hàn, cậu dùng lực mạnh vậy! Được rồi, được rồi, tôi sai rồi, tôi không nói nữa, cậu không biến thái, tôi mới biến thái!”

Lưu Thiên Hàn lười quan tâm đến dáng vẻ gào khóc thảm thiết của Cao Bắc Vinh, anh vô cùng nghiêm túc đặt chiếc hộp nhung vào tay Nhan Nhã Tịnh: “Cầm đấy, em đã tặng quà cho tôi, nhưng lúc chúng ta kết hôn, tôi vẫn chưa tặng quà cho em, đây là quà tôi tặng em.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play