Chương 1715
Cung Tư Mỹ vốn dĩ muốn cùng Lưu Thiên Hàn khoe ân ái trước công chúng một chút, nhưng tâm mắt của anh, một mực dính trên mặt Nhan Nhã Tịnh, giống như được mọc ra từ trên đó.
Sắc mặt của Lưu Thiên Hàn, đặc biệt đặc biệt khó coi, đen sâm như muốn nhỏ mực, cũng chẳng qua là như vậy.
Anh nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh, nếu ánh mắt có thể giết người, cô sớm đã bị băm văm ngàn vạn nhát.
Người phụ nữ này, cô lại dám nói, cô và anh, chỉ là diễn kịchI Cô còn nói anh và Cung Tư Mỹ là trời sinh một cặp?! Trời sinh một cặp đáng chết! Ai cho cô lá gan!
Cô quả thật không để tâm đ ến anh, chỉ cần cô có nửa phần để tâm đ ến anh, anh kết hôn với người phụ nữ khác, cô không thể nào bình tĩnh hoà nhã chúc phúc!
Hừi Cô đem mối quan hệ giữa bọn họ phủi đến sạch sẽ như vậy, là gấp không chờ nổi muốn thể hiện lòng trung với Cung Trí Cương có phải không?!
Cô muốn gả cho Cung Trí Cương, cô muốn sánh đôi sánh bước với anh ta có phải không?! Nằm mơ!
Không chỉ có Lưu Thiên Hàn chú ý tới Cung Trí Cương, các phóng viên có mặt ở hiện trường cũng đều chú ý đến anh ta.
Khí thế trên người anh ta mạnh mẽ như vậy, sừng sững ngay giữa đại sảnh, mọi người có thể xem nhẹ anh ta mới là lại “Cô Nhan, cậu Cung cõng cô tới bệnh viện làm gì? Cô có chỗ nào không khoẻ sao?”
Cậu Cung, anh với cô Nhan có quan hệ gì? Các người trông có vẻ dường như rất thân mật.
“Cậu Cung, có phải anh và cô Nhan đang ở bên nhau không? Mạo muội hỏi một câu, hai người yêu đương, có hướng tới hôn nhân không?”
Những phóng viên này trong một lúc hỏi nhiều vấn đề như vậy, Nhan Nhã Tịnh còn thực không biết nên trả lời vấn đề nào trước.
Cô nhích nhích môi, đang muốn bốn lạng bạt ngàn cân đem những vấn đề này gác qua một bên, ánh mắt lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn lại rơi xuống trên người cô.
Trong nhất thời cô đọc không hiểu ý tứ trong ánh mắt của anh, nhưng sau khi nghĩ kỹ, cô đại khái đã hiểu rõ.
Anh chán ghét cô quấn quýt anh, đứa bé †rong bụng cô, càng khiến anh hận không thể diệt trừ cho sảng khoái.
Anh khó chịu nhìn cô chăm chằm như vậy, nhất định là cảnh cáo cô, mau cùng Cung Trí Cương ở bên nhau đi, tốt nhất là kết hôn ngay tại chỗ, bằng không, anh không tha cho côi!
Nhan Nhã Tịnh tự cho rằng mình đã sâu sắc hiểu được ánh mắt của Lưu Thiên Hàn cười khổ một tiếng, “Tôi và Cung Trí Cương…”
“Tôi và Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau, đương nhiên là hướng tới hôn nhân. Chỉ cần cô ấy đồng ý gả, tôi sẽ cưới cô ấy ngay!”
Tất cả mọi người đều cho rằng người trước giờ tích chữ như vàng như cậu Cung sẽ không có chuyện lãng phí nước bọt với phóng viên đâu, ai ngờ, anh ta lại chủ động cầm lấy micro, từng câu từng chữ vô cùng trịnh trọng nói.
Người đàn ông một thân sát khí, có thể vì do trên lưng đang cống một cô gái nhỏ, ý lạnh trên người cũng giảm bớt ba phần, tăng thêm vài phần tình cảm ấm áp của nhân gian.
Cậu Cung, trên người đã có mùi khói lửa nhân gian.
Đám phóng viên sững sờ nhìn Cung Trí Cương và Nhan Nhã Tịnh ở trước mặt, trước kia bọn họ cho rằng Nhan Nhã Tịnh và Cậu hai Lưu vô cùng xứng đôi, bây giờ bọn họ đột nhiên cảm thấy, hai người bọn họ cũng là một đôi trời đất tạo nên.
“Cậu Cung, anh với cô Nhan ở bên nhau từ khi nào?”
“Hai người dự tính khi nào thì kết hôn?”