CHƯƠNG 1640

Cô mong chờ anh khôi phục lại trí nhớ, cô cố găng dân dắt chồng của mình về nhà, nhưng hết lần này đến lần khác phải chịu sự đau đớn dày xéo tâm can này, cô thật sự rất sợ cả người cô chỉ còn lại sức lực rời xa anh.

Cô nhẹ nhàng mà bất lực vuốt ve bụng dưới của mình, đã từng có lúc, anh ôm cô vào trong lòng, lưu luyến thấu xương mà nói, Nhã Tịnh, sinh cho anh một đứa con.

Đáng tiếc, hiện tại anh chỉ muốn đứa bé trong bụng Cung Tư Mỹ.

Anh cho Cung Tư Mỹ sự ôn nhu vô tận, lại đưa cho cô một con dao, đâm vào lòng cô máu chảy đầm đìa, thở một hơi cũng đau đớn vô cùng.

Lưu Thiên Hàn cứ nghĩ, anh bảo Nhan Nhã Tịnh cút đi thì trong lòng anh sẽ dễ chịu hơn một chút, nhưng khi nhìn thấy bóng dáng tiều tụy của Nhan Nhã Tịnh thì anh lại phát hiện trái tim anh lại càng đau đớn hơn.

Trong tiềm thức anh muốn kéo cô vào trong lòng, hôn mạnh lên đôi môi cô nói, Nhã Tịnh, đừng rời xa anh.

Nhưng sau cùng, tất cả những tình cảm kìm lòng không đậu đều hóa thành sự lạnh lùng.

Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ là muốn đi hiệu thuốc mua mấy cái que thử thai về thử một chút, không ngờ rằng cô vừa mới lái xe đến hiệu thuốc bên ngoài Tâm Viên thì nhận được điện thoại của Cung Tư Mỹ.

Nhan Nhã Tịnh hiện tại không muốn nhận điện thoại của Cung Tư Mỹ một chút nào, cô theo bản năng muốn cúp máy.

Nhưng ai ngờ ngón tay lại không linh hoạt lăm, không bấm từ chối nhận điện thoại mà ngược lại không cẩn thận bấm thành nhận điện thoại.

Gần như là ngay lập tức, đầu bên kia của điện thoại truyền đến giọng nói mang sự khoe khoang rõ ràng của Cung Tư Mỹ: “Nhan Nhã Tịnh, biết được chuyện †ôi mang thai có phải co kinh ngạc lắm không? Anh Gia Thành cũng rất ngạc nhiên đó, có điều anh ấy rất mogn đợi đứa con này, anh ấy nói anh ấy sẽ cố gắng cho đứa con này mọi thứ tốt nhất! “

Nếu như là mọi khi Cung Tư Mỹ khoe khoang đắc ý như vậy thì Nhan Nhã Tịnh nhất định sẽ phản kích lại ngay, khiến cho cô ta muốn khóc cũng khóc không ra nước mặt.

Nhưng tối hôm nay cô thật sự là mệt mỏi vô cùng, nhất là những lời mà Lưu Thiên Hàn vừa mới nói với cô, nếu như cô mang thai thì anh sẽ tự tay giết chết đứa trẻ đó, điều này càng khiến lục phủ ngũ tạng của cô đau âm ỉ.

Cô không muốn nói chuyện liền lười mở miệng.

Nhan Nhã Tịnh không để ý đến cô ta, Cung Tư Mỹ cũng không có tức giận, cô ta cười nhạt trong điện thoại: “Nhan Nhã Tịnh, hai chúng ta quả thực rấy có duyên đó, không ngờ rằng tôi vừa mới biết chuyện mình mang thai thì cô cũng mang thai rồi. “

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh giật mình một cái, Cung Tư Mỹ sao lại biết chuyện cô mang thai được?!

Dường như là đoán ra được nghi hoặc trong lòng Nhan Nhã Tịnh, Cung Tư Mỹ càng cười đắc ý hơn: “Nhan Nhã Tịnh, có phải cô rất tò mò sao tôi lại biết chuyện cô có thai đúng không? Là anh Gia Thành nói cho tôi biết đó. “

“Anh ấy nói tối hôm nay cô rất kỳ lạ, nói rất nhiều câu không đâu vào đâu, anh ấy cảm thấy có khả năng là cô có thai rồi. “

“Khi vừa biết tin cô cũng mang thai tôi thật sự rất khó chịu đó. Nhưng sau khi nghe anh Gia Thành nói thì trong lòng tôi đột nhiên không còn khó chịu như vậy nữa.

Nhan Nhã Tịnh, cô có muốn biết anh ấy nói gì với tôi không? “

Nhan Nhã Tịnh biết, những gì Cung Tư Mỹ sắp nói chắc chăn không phải lời tốt đẹp gì, nhưng cô lại giống như là trúng tà vậy, cô không làm sao mà có thể cầm điện thoại rời xa tai mình được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play