Chương 1565

Thực ra, Kiều Phong muốn nói toạc ra chuyện tối nay ông là do Cung Tư Mỹ xúi giục mà đến, nhưng dù gì cô ta cũng là em gái ruột của Cung Trí Cương, ông ta sợ sẽ bị ngược đến càng thảm, liền cố nhịn xuống cơn xúc động muốn nói hết sự thật.

“Xin lỗi cái gì? Nói!” Cung Trí Cương khá là có hứng thú đánh giá Kiều Phong, giống như một con sói đang nhìn con thỏ trắng nhỏ vụng về biểu diễn, chỉ cần không kiên nhấn một cái, tuỳ lúc có thể vồ tới đem nó lột da rút gân.

“Cậu Cung, tối nay cảm ơn anh, nhưng mà loại người này, không cần thiết lãng phí thời gian với ông ta nữa. Nhan Nhã Tịnh không muốn nợ thêm ân tình của Cung Trí Cương nữa, không đợi Kiêu Phong mở miệng, cô liền đi trước nhàn nhạt nói.

Bữa tiệc tối nay, mặc dù Kiều Phong tạt nước bẩn lên người cô chưa thành, nhưng thực tế cũng không đủ vui vẻ, nghĩ tới Lưu Thiên Hàn còn ở bệnh viện chờ cô, cô quay người bước nhanh ra bên ngoài.

Có bàn tay to lớn nóng bỏng tóm chặt lấy cổ tay cô, “Nhan Nhã Tịnh, lời tôi từng nói, mãi mãi đều tính.”

Đối diện với ánh mắt nghiêm túc mà lại trịnh trọng của Cung Trí Cương, Nhan Nhã Tịnh đầy mặt mịt mờ, cô sao lại không biết anh ta từng nói qua điều gì với cô chứ?

Không chỉ có Nhan Nhã Tịnh, quần chúng Vây xem trong đại sảnh cũng đều kinh ngạc ngây người luôn.

Đây là tình huống gì thế?

Tại sao trong khoảnh khắc này, bọn họ lại từ trong ánh mắt lạnh lùng, tàn bạo của anh ta, nhìn thấy cái gọi là tình ý đong đầy trong truyền thuyết chứ?

Thái độ của Cậu Cung với Nhan Nhã Tịnh, quá không bình thường rồi!

Nhan Nhã Tịnh vừa muốn nói, lời anh từng nói, tôi sớm đã quên mất rồi. Cô liên nghe thấy Cung Trí Cương nói như đang tuyên thệ, “Nhan Nhã Tịnh, tôi sẽ không để bất cứ người nào bắt nạt cô! Tôi sẽ bảo vệ cô!”

Nà ní?

Cậu Cung đang tỏ tình với Nhan Nhã Tịnh sao?

Loại đàn ông lội ra từ trong biển máu, máu lạnh vô tình này, cũng biết thích một người phụ nữ?

Phì phì phì, anh ta không thích phụ nữ, chẳng lẽ thích đàn ông a!

Quần chúng ở hiện trường còn chưa hồi thần lại được từ một màn bạo quân đột nhiên biến thành một nhát dao dịu dàng trước mặt, một giọng nói mang theo sự lạnh lẽo của gió lạnh liền vang lên trong không khí.

“Người phụ nữ của Lưu Gia Thành tôi, còn không cần người khác bảo vệ!”

Má ơi! Cậu hai Lưu đến rồi!

Đây là tiết tấu diễn biến chiến tranh thế giới thứ hai sao!

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ tới, trong khoảnh khắc thất thần, một bàn tay nhỏ nhắn khác của cô đã bị anh chặt chẽ nắm trọn trong lòng bàn tay.

Chân của anh, lúc bước đi còn chưa được lưu loát, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng chút nào đến phong thái cao quý trời sinh đã có của anh, không nói không răng đã đủ để bê nghề thiên hạ.

Thấy Cung Trí Cương vẫn như cũ nắm lấy cổ tay của Nhan Nhã Tịnh, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn thoăt cái đen trầm đến như muốn nhỏ mực, “Cậu Cung, buông tay!”

Anh Lưu rất giận dữ, hậu quả rất nghiêm trọng!

Nhan Nhã Tịnh gần như dốc hết toàn bộ sức lực bú sữa, mới có thể cứng rắn giãy được cổ tay ra khỏi tay của Cung Trí Cương.

Thấy Nhan Nhã Tịnh bài xích anh ta như vậy, sắc mặt Cung Trí Cương cũng đen trầm đến đáng sợ, anh ta đương nhiên không muốn buông tay cô, nhưng nghĩ đến nếu anh ta không buông tay, tình cảnh của cô sẽ rất khó xử, anh ta mới để cô có cơ hội giấy ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play