Chương 1511
Gã đàn ông ghê tởm như vậy, ai cần anh ta lại gần!
Cảm giác buồn nôn còn chưa nén xuống, Cao Bắc Vinh lại nháy mắt một cái đầy tình Ì ý với anh.
“Ông chủ, để nô tỳ chăm sóc ngài thật tốt!”
Cao Bắc Vinh vừa uốn éo và vén chăn của Lưu Thiên Hàn lên.
Chưa kể đến Lưu Thiên Hàn, nhìn thấy bộ dạng của Cao Bắc Vinh, Nhan Nhã Tịnh còn cảm thấy có chút buồn nôn.
Nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đen như đít nồi của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh đột nhiên có chút đồng cảm với anh.
Anh Lưu bị thương nặng không thể cử động, vốn đã đủ đáng thương rồi, hiện tại còn bị bộ dạng điệu chảy nước của Cao Bắc Vinh tra tấn, quả thực là tra tấn cả về thể xác và tỉnh thần!
“cút!”
Lưu Thiên Hàn không thể chịu đựng được nữa, giật lấy cái khăn trong tay Cao Bắc Vinh và ném thẳng lên khuôn mặt làm vẻ điệu đà của anh ta.
Cao Bắc Vinh trên mặt bị thương, ‘Anh Lưu, người ta có lòng giúp anh, sao anh nố đối xử thô lỗ với người ta!”
Lưu Thiên Hàn mặt màt đen kịt nhấn cái bụng tội nghiệp của mình: “Nói tiếng người!
“Anh hai Lưu, người ta chính là nói anh đấy! Anh hai Lưu, anh thẹn thùng rồi chứ gì? Anh yên tâm đi, người ta sẽ thật nhẹ nhàng, anh không phải thẹn thùng đâu!”
Chiếc khăn ấm trong tay Cao Bắc Vinh từng chút một áp vào cơ thể Lưu Thiên Hàn.
“Nhạc Dũng!”
Lưu Thiên Hàn không buồn ngăn cản động tác của Cao Bắc Vinh, anh chỉ ngẩng mặt lên và nói với Nhạc Dũng một cách điềm đạm: “Nghe nói Oanh Yến vừa có một nhóm người mới đến? Tôi sẽ thuê họ trong một tháng, đưa bọn họ tới Kim Thủy Tiểu Trúc ngay tối nay!”
Kim Thủy Tiểu Trúc?
Cao Bắc Vinh tim đập lỡ một nhịp, đó là biệt thự của anh ta mà!
Lưu Cửu thật là độc ác, anh ta chẳng qua là muốn đùa giốn một chút, lại muốn đem một đám đàn ông xấu ma chê quỷ hờn đến hù dọa hắn? !
Cao Bắc Vinh vội vàng ném chiếc khăn trong tay trở lại chậu, định nhanh chóng rời khỏi đây.
“Anh hai Lưu, tay em đột nhiên bị chuột rút, hay là bảo chị dâu hai lau cho anh đi!”
Nói xong, Cao Bắc Vinh lao như bay ra khỏi phòng bệnh.
Nhạc Dũng biết nếu tiếp tục làm bóng đèn ở đây thì nhất định sẽ bị vạ lây nên đã cung kính gật đầu với Lưu Thiên Hàn rồi cũng lao ra khỏi như một cơn gió.
Cao Bắc Vinh còn tưởng rằng những lời vừa rồi của Lưu Thiên Hàn chỉ là nói đùa, nhưng anh ta không ngờ tới tối nay khi trở lại Kim Thủy Tiểu Trúc, một làm gió thơm ập đến, một đám đàn ông trang điểm lòe loạt như ma quỷ lao về phía anh ta.
Liên tiếp một tháng, cứ nhìn thấy anh ta liền đuổi theo, anh ta sợ tới mức không dám quay lại Kim Thủy Tiểu Trúc, chỉ có thể ăn vạ ở chỗ Nhạc Dũng, ngày ngày bị anh ta chán ghét…
Sau khi Cao Bắc Vinh và Nhạc Dũng rời đi, Lưu Thiên Hàn bất bình nói với Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, chả có ai chịu lau người cho tôi.”
Nhan Nhã Tịnh, “…
Chỗ nào giống bọn họ không muốn giúp, rõ ràng là bị anh độc ác dọa chạy mất còn gì?