CHƯƠNG 1452

Nhan Nhã Tịnh biết, nếu như anh Lưu bình yên vô sự thì anh nhất định sẽ canh giữ bên cạnh cô, nhưng bây giờ anh lại không có ở đây, anh ấy nhất định đã xảy ra chuyện rồi!

Trước khi hôn mê, Nhan Nhã Tịnh không nhìn thấy Lưu Thiên Hàn bị thương, nhưng cháy lớn như vậy, ôm cô xông ra ngoài thì cũng không thể nào bình yên vô sự được.

Hơn nữa khi đó ý thức của cô rất mơ hồ, cho dù anh có bị thương rồi thì không chắc cô có thể chú ý đến được.

Mắt phải của cô giật điên cuồng, một dự cảm không tốt nồng dậm siết chặt lấy trái tim của cô.

Cảm giác đó khó chịu đến mức khiến cô hô hấp khó khăn, cô gấp gáp muốm nhìn thấy anh Lưu.

Đối mặt với tầm mắt của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt của vị bác sĩ kia vô thức mà né tránh.

Nghe giọng nói khàn đặc đến đáng sợ của Nhan Nhã Tịnh, bác sĩ nhẹ giọng nói: “Cô Nhan, cô không cần lo lắng, cậu Lưu không sao cả. Chỉ là công ty có chút việc gấp cần anh ấy đến xử lý, anh ấy nói rất nhanh liền sẽ đến thăm cô. “

“Cô Nhan, cô đừng nói chuyện nữa, cô hít phải rất nhiều khói đặc, tình trạng của cổ họng không được tốt lắm, cô nghỉ ngơi cho Vi.

“Tôi phải gặp anh ấy! ” Nhan Nhã Tịnh kích động lớn tiếng hét lên.

Nhận ra cảm xúc của mình quá mức kích động, Nhan Nhã Tịnh cũng không muốn dọa đến bác sĩ, cô nói chậm lại, nhẹ giọng nói: “Bác sĩ, làm phiền cô cho tôi mượn điện thoại một chút được không? Tôi muốn gọi cho anh hai một cuộc. “

“Việc này…

Bác sĩ một mặt do dự, chú ý đến vẻ mặt của cô ấy, loại dự cảm không tốt trong lòng Nhan Nhã Tịnh kia lại càng mạnh mẽ thêm.

Chỉ là mượn điện thoại một lúc thật sự không phải chuyện gì to tát, cô ấy khó xử đến bộ dạng này chỉ có thể nói rõ là anh Lưu hiện giờ không tiện nghe điện thoại.

Anh Lưu nhất định là đã bị thương rồi! Hơn nữa còn bị thương rất nghiêm trọng!

Thậm trí còn bị đe dọa đến tính mạng!

Nhan Nhã Tịnh biết vị bác sĩ này chắc chắn đã được Lưu Thiên Hàn dặn dò gì đó, không để cô đi gặp anh, cô cũng không tiếp tục ép hỏi nữa bởi vì cô biết, cho dù cô có ép hỏi đến cùng thì cũng không hỏi ra được gì.

Cô sẽ tự mình tìm ra anh Lưu.

Cổ họng cô khàn đến thật sự rất khó chịu, Nhan Nhã Tịnh ra sức hít mấy ngụm khí mới tìm lại được giọng nói của chính mình.

Cô tiếp tục dùng giọng nói khàn đặc đến đáng sợ đó hỏi bác sĩ: “Thu Quỳnh thì sao?

Thu Quỳnh hiện giờ ra sao rồi? “

“Cô Tô không sao hết, cô ấy giống với cô, trên người không có mấy vết thương, chỉ là hít phải không ít khói nên cổ họng rất khàn, tiếp nhận trị liệu thật tốt thì rất nhanh liền có thể xuất viện. “

“Chỉ có điều, vị tiên sinh cứu cô ấy ra thì bị thương khá nghiêm trọng, anh ấy bây giờ vân đang ở trong phòng cấp cứu. “

“Chiến Mục Hàng bị thương nghiêm trọng?

Vậy anh hai có phải là cũng bị thương rất nghiêm trọng đúng không? “

Vị bác sĩ kia ý thức được mình đã nói lỡ miệng, vô thức che miệng mình lại, cô ấy cười nhạt với Nhan Nhã Tịnh nói: “Cô Nhan, cô nghĩ nhiều rồi, cậu Lưu thật sự không có chuyện gì cả, anh ấy hiện tại đã quay lại công ty xử lý công việc rồi. “

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play