CHƯƠNG 1442

“Con của tôi và Lâm Tiêu, đã năm tuổi rồi.”

“Tôi quá coi trọng sự nghiệp, mấy năm trước bận rộn sự nghiệp, lơ là Lâm Tiêu, Lâm Tiêu ghen tuông với sự nghiệp của tôi, lúc đó, chúng tôi đều quá ấu trĩ, liền nói chia tay.”

“Sau đó đi nước ngoài rồi, tôi mới phát hiện, tôi đã có thai. Lúc còn trẻ quá kiêu ngạo, không chịu cúi đầu, ngay cả việc mình có thai tôi cũng không nói với Lâm Tiêu.”

“Nhưng mà về sau, tôi phát hiện, không cần biết là qua bao nhiêu năm, tôi đều không quên được Lâm Tiêu. Tôi biết, bên người Lâm Tiêu thay đổi một người tới một người phụ nữ hoặc ít hoặc nhiều có chút giống tôi, anh ấy cũng không quên được tôi, giống như tôi quên không được anh ấy vậy.

“Nhìn anh ấy đổi phụ nữ như cưỡi ngựa xem hoa, tôi đột nhiên cảm thấy, sao phải thế chứ! Vì cái gọi là kiêu ngạo mà phí hoài bao nhiêu năm tháng tươi đẹp như thế, không đáng.

“Hơn nữa, con gái của tôi, nó vần luôn muốn có ba. Tôi lần này trở về, chính là muốn cho nó một gia đình hoàn chỉnh.”

“Tô Thu Quỳnh, cô chưa từng làm mẹ, có thể không cách nào hiểu được tâm tình của tôi. Tôi thật muốn đem tất cả những gì tốt nhất dâng đến trước mặt Trăn Trăn của tôi, con bé nhớ ba nó rồi, cho nên, tôi phải tái hợp với Lâm Tiêu!”

“Tô Thu Quỳnh, tôi biết, cô với Lâm Tiêu chuẩn bị kết hôn rồi, tôi bây giờ bảo cô rút lui, rất đường đột. Tôi sẽ không yêu cầu cô chủ động rút lui, bởi vì, cô không hề có chút uy hiếp nào đối với tôi.”

“Một người yêu thật lòng và một người thế thân đồng thời xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, không cần dùng đến đầu óc, tôi liền biết Lâm Tiêu sẽ chọn ai.”

“À, còn có một điểm tôi muốn nhắc nhở cô, Tô Thu Quỳnh, tôi hôm nay tới tìm cô không phải vì tôi chột dạ, cố ý li gián cô với Lâm Tiêu, mà là tôi không nhấn tâm thấy cô quá nhếch nhác.”

“Tôi cũng là phụ nữ, tôi hy vọng cô cho dù có chia tay với Lâm Tiêu cũng có thể đầy đủ thể diện. Nếu đợi Lâm Tiêu chủ động đá cô, cô sẽ quá khó coi.”

Giọng nói của Kiều Hinh vẫn đang tiếp tục, nhưng về sau cô ta nói gì, Tô Thu Quỳnh đều không nghe thấy.

Bây giờ trong đầu cô đều toàn là một câu.

Con của Kiều Hinh và Lâm Tiêu, đã năm tuổi rồi.

Năm tuổi rồi a…

Lớn xấp xỉ An Bảo cùng với An Mỹ, nhất định cũng là một đứa bé rất đáng yêu.

“Tô Thu Quỳnh biết, dù cho Kiều Hinh và Lâm Tiêu thật sự có con với nhau, đó cũng đã là chuyện quá khứ rồi, mỗi người đều có quá khứ, cô không nên so đo, nhưng vừa nghĩ tới cả đời cô đều có khả năng không thể sinh con cho anh, mà con của người phụ nữ khác lại giòn giã gọi anh là ba, trong lòng cô vấn đau như có kim đầm.

Có điều, không cần biết trong lòng Tô Thu Quỳnh khó chịu đến đâu, cô đều sẽ không biểu hiện ra trước mặt Kiều Hinh.

Kiều Hinh hôm nay đến, không có ý tốt, nếu cô buôn đến chết đi sống lại, vừa hay đúng ý Kiều Hinh.

Có khó gượng.

chịu hơn nữa, cô cũng phải gắng “Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu nhất định không nói với nhắm t cô đi? Phim điện ảnh của anh ấy, ôi làm nữ chính, sau khi tôi quay xong bộ phim này, sẽ đi diễn bộ phim mới của anh ấy. Cô nói, anh ấy đặc biệt mời tôi về, có phải là muốn cháy lại tình xưa với tôi hay không?”

“Thời g ian cho bộ phim mới của anh ấy là nửa năm, mối tình đầu, sớm sớm chiều chiều ở bên nhau trong vòng nửa năm, không muốn cháy lại tình xưa cũng khó.”

Nữ chính trong bộ phim mới của Lâm Tiêu là Kiều Tô Thu Hinh…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play