CHƯƠNG 1409

Lưu Thiên Hàn dùng sức ôm cô vào trong lòng giọng nói trầm khàn thì thầm bên tai cô, “Nhã Tịnh, anh yêu em, anh muốn em sinh con cho anh, anh chỉ hận, chỉ hận em không yêu anh. Nhưng bây giờ, anh tin là trong lòng em có anh.

“Nhan Nhã Tịnh, anh không mong đợi xa vời quá nhiều, chỉ cần trong lòng em có anh một chút xíu thôi, đời này em đừng hòng anh buông tay!”

“Ai muốn sinh con cho anh!” Nhan Nhã Tịnh đỏ mặt, giận dỗi nói.

“Nhan Nhã Tịnh, em biết là ai.” Lưu Thiên Hàn trịnh trọng mà thâm tình mở miệng, “Em, đời này, chỉ có em!”

Nói đoạn, anh cúi mặt xuống, hôn lên môi cô.

Thực ra, anh muốn kéo dài nụ hôn này đến thiên hoang địa lão, nhưng anh biết, Nhan Nhã Tịnh còn chưa ăn cơm tối, anh không nỡ để cô đói bụng, vẫn là cưỡng ép bản thân mình buông cô ra.

Anh ôm cô đi đến trước bàn ăn, “Nhan Nhã Tịnh, ăn cơm!”

“An Bảo và An Mỹ đều muốn em trai em gái, em ăn nhiều chút đồ ăn.”

Vốn dĩ, Lưu Thiên Hàn đem thức ăn đưa đến bên miệng cô, Nhan Nhã Tịnh còn rất cảm động, bây giờ nghe thấy lời này của anh, cô đột nhiên không muốn ăn nữa.

Người đàn ông này, vừa nhìn liền biết dụng tâm bất lương!

Đút cô ăn cơm chẳng qua cũng là vì muốn chiếm hời của cô mà thôi!

Hừ!

Đánh chết cô cũng không muốn sinh con cho anh!

Tối nay, Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh cũng không thể sinh con, bởi vì thân thích ghé thăm.

Lưu Thiên Hàn nhớ được thời gian chu kỳ của Nhan Nhã Tịnh, cách lần trước, tựa hồ không còn mấy ngày.

Anh biết, đều là do thuốc tránh thai khẩn cấp, loại thuốc đó sẽ khiến chu kỳ kinh nguyệt của phụ nữ rối loạn, nghiêm trọng còn sẽ dân đến đau bụng kinh, nhìn thấy buổi tối Nhan Nhã Tịnh ôm bụng rúc vào góc giường đau đến đầy đầu mồ hôi lạnh, Lưu Thiên Hàn suy nghĩ muốn giết chính mình đều có.

Anh chính là đầu óc bị lừa đá rồi mới đi ép buộc cô uống loại thuốc đó!

Anh thà rằng bây giờ người đau là anh.

Chỉ có điều, đau bụng kinh đâu thể chuyển dời, anh chỉ có thể dùng sức đem Nhan Nhã Tịnh ôm vào trong lòng, cẩn thận tỉ mỉ dỗ dành cô, trái tim còn đau đớn hơn bụng của cô…

Sau khi Nhan Nhã Tịnh rời đi, Phí Nam Châu cũng không tiếp tục ở lại bên đường nữa.

Sau khi Liêu Đào đi, anh ta thực sự là sống không còn gì quyến luyến, nhưng vừa rồi nghe thấy những lời nói của Nhan Nhã Tịnh, đột nhiên anh ta lại muốn sống cho thật tốt một phen.

Vì trở thành nhà thiết kế vĩ đại nhất mà sống, vì không phụ sự kỳ vọng của Liêu Đào mà sống.

Sau khi trở về biệt thự của anh ta và Liễu Đào, anh ta đi phòng tắm tắm rửa, sau khi tắm xong, anh ta mới từ trong gương chú ý thấy, hai bên tóc mai của anh ta đã mọc ra nhiều tóc bạc đến như vậy.

Thì ta, trên thế giới này, thật sự có chuyện bạc tóc trong một đêm.

Nhưng cho dù tóc của anh ta có bạc hết, Liêu Đào cũng không thể trở về nữa.

“Liễu Đào, anh sẽ không để em phải đợi quá lâu. Anh nói lời giữ lời, anh rất nhanh sẽ đến tìm em.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play