CHƯƠNG 1407

“Khụ khu…

Nhan Nhã Tịnh thiếu chút bị nước miếng của chính mình sặc chết, ai muốn sinh con cho cái người đàn ông bắt cô uống loại thuốc đó chứ!

Căn dặn Nhan Nhã Tịnh xong, Nhan An Mỹ mới cùng Nhan An Bảo đi về phía phòng ngủ của hai đứa.

Nhan An Mỹ đúng là rất muốn có em gái nhỏ, nhưng vừa nghĩ tới có em trai em gái rồi anh trai sẽ không thương cô bé nữa, cô bé không nhịn được có chút buồn lo.

Vừa vào phòng, cô bé liền chớp chớp đôi mắt ướt dầm dề nhìn Nhan An Bảo nói, “Anh, anh muốn có em trai em gái như vậy, có phải là không thích em người em gái này không?”

“Anh, đợi chúng ta có em trai em gái rồi, nếu anh chỉ thích bọn nó, em sẽ rất đáng thương!”

Vì để chứng minh bản thân mình thật sự rất đáng thương, Nhan An Mỹ còn đáng thương tội nghiệp bẹp bẹp miệng.

Đối với lời nói của Nhan An Mỹ, Nhan An Bảo thật sự có chút dở khóc dở cười.

Cậu biết, dáng vẻ đáng thương tội nghiệp này của Nhan An Mỹ chắc chắn là giả vờ thôi, nhưng cậu vẫn không nhịn được đau lòng.

Cậu xoa xoa cái đầu nhỏ của Nhan An Mỹ, “An Mỹ, em yên tâm, bất kể về sau chúng ta có bao nhiêu em trai em gái, em vấn là em gái mà anh thương nhất.”

Nhan An Mỹ là một cô gái nhỏ lương thiện, cô bé cảm thấy về sau có em trai em gái rồi, nếu Nhan An Bảo thương cô bé nhất, không thương đám em trái em gái của bọn họ như vậy, em trai em gái của bọn họ cũng rất đáng thương.

Cô bé sầu khổ nghiêng cái đầu nhỏ nghĩ nghĩ, “Anh, anh vẫn là cứ thương em trai em gái nhiều hơn một chút đi, em cũng sẽ thương bọn chúng nhiều hơn một chút, băng không bọn chúng sẽ rất đáng thượng.

“Được nha, vậy chúng ta cùng thương em trai em gái.” Nói xong lời này, Nhan An Bảo cũng có chút sầu khổ, cho dù bọn họ muốn thương em trai em gái, cũng phải có em trai em gái trước mới được nha!

Cũng không biết mami với daddy khi nào mới có thể tạo ra em trai em gái cho bọn họ.

Nhan Nhã Tịnh bị ném lại phòng khách tạo người vấn chưa tỉnh hồn lại từ trong lời khích lệ vừa rồi của Nhan An Mỹ.

Tận đến lúc có một vật lạnh lẽo như băng được nhét vào lòng bàn tay cô, cô mới thu lại tâm tư.

Cô có chút tò mò trong lòng bàn tay mình là vật gì, nhưng cô muốn tính toán sổ sách vừa rồi với Lưu Thiên Hàn trước.

“Anh hai, anh thật giỏi nha! Luôn miệng nói muốn tái hợp với em, lại không chịu vì em mà gặm cà rốt, anh đối với em là yêu thích chỗ nào thế!”

Lưu Thiên Hàn, “…”

Gặm hay không gặm cà rốt, liên quan gì tới thích hay không thích chứ! “Anh hai, anh chính là không thích em! Sói xám bự đều có thể vì thỏ trắng nhỏ mà gặm cà rốt, anh lại không tình nguyện, anh còn chẳng bằng sói xám bự!”

“Nhan Nhã Tịnh, nếu anh là sói xám bự, anh đích thực sẽ không gặm cà rốt.”

Lưu Thiên Hàn ánh mắt thâm sâu nhìn Nhan Nhã Tịnh, từng câu từng chữ nói, “Anh sẽ trực tiếp ăn thịt thỏ trắng nhỏi”

Ăn…

Chữ này ở trong miệng Anh Lưu, thật đúng là rất không trong sáng! Người đàn ông này, trong đầu suốt ngày đều nghĩ những cái gì vậy chứ!

Cô đỏ mặt nói với anh, “Anh nghĩ đẹp lắm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play