CHƯƠNG 1377

Lâm Tiêu nhìn đến si mê.

Thật đẹp.

Thu Quỳnh của anh cười lên thật đẹp, còn đẹp hơn cả sao trên trời.

Chỉ có điều, nụ cười chân thật phát ra từ nội tâm của cô quá ít.

Nhưng cả đời này, anh sẽ cố gắng hết sức để đổi lấy nụ cười rạng rỡ nhất của cô.

Tô Thu Quỳnh rời đi không lâu, Chiến Mục Hàng liền trực tiếp rút kim truyền trên mu bàn tay ra, theo cô đi ra ngoài.

Lúc anh ta đuổi ra tới, Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu đã vào thang máy.

Anh ta liền giống như một kẻ rình coi không thể lộ ra ánh sáng, len lén mà nhìn bọn họ.

Nhìn bọn họ ân ái vui vẻ, đâm hại mắt anh ta.

Anh ta nghe thấy Tô Thu Quỳnh nói với Lâm Tiêu, Lâm Tiêu, chúng ta mãi mãi không chia tay có được không?

Anh ta còn nghe thấy Tô Thu Quỳnh nói với Lâm Tiêu, em phát hiện, tình cảm của em đối với anh, hình như không còn là thích nữa. Lâm Tiêu, em đối với anh, là yêu.

Yêu…

Cửa thang máy đã đóng chặt, Chiến Mục Hàng đột nhiên chân đứng không vững.

Tình cảm của cô đối với Lâm Tiêu, sao có thể là yêu được?

Cô đã yêu Lâm Tiêu, cô muốn đem bản thân mình hoàn toàn giao cho Lâm Tiêu, cô muốn có một tình yêu không chia tay với Lâm Tiêu…

Sao cô có thể thích Lâm Tiêu như vậy chứ!

Người đàn ông chảy máu chứ không rơi lệ, khoảnh khắc này hốc mắt đỏ lên, Tô Thu Quỳnh, đừng yêu Lâm Tiêu có được không?

Xin em…

Chiến Mục Hàng chán nản ngồi xổm dưới đất, hốc mắt ươn ướt, nhưng bất kể anh ta có bao nhiêu đau lòng, bao nhiêu không muốn Tô Thu Quỳnh đến gần Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh đều sẽ không để ý đến anh ta nữa rồi.

Cô đã đem trái tim của cô giao cho Lâm Tiêu rồi…

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lâm Tiêu ôm Tô Thu Quỳnh gấp không chờ nổi mà chạy về căn hộ.

Tối nay, cả thân thể và trái tim của Tô Thu Quỳnh đều nguyện ý đón nhận anh, trong lòng anh nhịn không được vui vẻ, cũng nhịn không được kích động.

Khát vọng của anh với Tô Thu Quỳnh, tối nay cuối cùng có thể trở thành sự thật.

Nhưng vừa cúi đầu, anh liền nhìn thấy dấu vết sưng đỏ thấy rõ trên má cô.

Trong lòng, bị kéo đến phát đau.

Anh đứng dậy, nhanh chóng lao tới trước tủ lạnh, lấy túi nước đá, cẩn thận từng li từng tí chườm lên mặt cô.

“Thu Quỳnh, mặt em có phải rất đau không?” Lâm Tiêu đau lòng nhìn cô hỏi.

Tô Thu Quỳnh cũng không ngờ Lâm Tiêu đều đã kích động đến thế này rồi, còn đột nhiên đứng lên lấy túi nước đá chườm mặt cho cô, trong lòng mềm mại run rẩy, cô muốn cười nhưng hốc mắt lại nhịn không được ẩm ướt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play