CHƯƠNG 1293

Hôm nay là ai đã vô duyên vô cớ lao đến văn phòng nhà người ta, nhất định đòi người ta bắt mạch cho anh hả?

Đúng là loại đàn ông miệng nói một đằng lại đi làm một nẻo, thật là không biết ngượng!

Cặp nhẫn đôi cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng đã bị Lưu Thiên Hàn vứt đi như thế, trong lòng Nhan Nhã Tịnh đau nhói vô cùng, nhưng cô vẫn không thể vì thế mà từ bỏ anh được.

Từ bỏ anh thì chẳng khác gì từ bỏ sinh mạng của cô. Chỉ cần cô còn một hơi thở thì cô vẫn sẽ dốc hết sức mình để theo đuổi anh, khiến anh quay về với mình.

Chỉ là bị anh từ chối hết lần này đến lần khác thôi mà. Bị từ chối nhiều lần như thế, cô cũng đã quen rồi.

Cô sẽ trở nên lì lợm, đến cuối cùng không cần thể diện gì nữa mà cướp anh lại!

Nhan Nhã Tịnh không nỡ để mất chiếc nhẫn mà mình đã dày công mới lựa chọn được như thế, cô vội vàng xuống xe tìm kiếm cặp nhẫn đôi bị vứt ra ngoài.

Lưu Thiên Hàn vẫn cứ nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, anh vốn định đợi Nhan Nhã Tịnh rời đi thì sẽ lén lút đi tìm lại cặp nhẫn đôi ấy, nhưng nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đã xuống xe đi tìm rồi, dĩ nhiên anh không thể mất mặt mà đi xuống cùng tìm kiếm được.

“Lái xe đi!” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng ra lệnh cho Nhạc Dũng. Nhạc Dũng đành nhấn ga, chiếc Koenigsegg màu đen phóng vụt đi.

Lưu Thiên Hàn quay đầu lại nhìn, từ xa anh nhìn thấy bóng dáng mảnh mai của Nhan Nhã Tịnh bị thu nhỏ lại, trông đáng thương không nói nên lời.

Có lẽ hộp nhẫn đã lăn vào dưới gầm chiếc xe đỗ bên cạnh, cô đột nhiên chui xuống gầm chiếc xe đó mãi không chịu chui ra.

Lưu Thiên Hàn gồng người lên, suýt chút nữa anh đã không kiềm chế được mà lao xuống, lôi cô ra khỏi gầm xe. Nhưng chỉ cần nghĩ đến những gì cô đã nói, rằng cả đời này ngoài cậu em trai của anh ra, cô sẽ không còn yêu ai được nữa, trong lòng anh chỉ còn lại sự mỉa mai.

Mỗi lần anh tự mình đa tình là lại một lần tự hạ thấp mình!

Lưu Gia Thành anh không thể nào hạ thấp mình như thế cả đời được!

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mình thật sự quá đen đủi, hộp nhẫn lại lăn vào dưới gầm xe cực kỳ bẩn này, lúc cô tìm được hộp nhẫn rồi bò ra khỏi gầm xe thì bộ đồ cô mặc cũng đã dính đầy rác rưởi, bẩn thỉu cứ như là vừa mới bò ra từ hố phân vậy.

Thật là buồn cười.

Buồn cười đến mức mà Nhan Nhã Tịnh muốn rớt nước mắt.

Anh Lưu của trước đây sẽ không bao giờ nỡ để cô thảm hại như thế này.

Bây giờ anh càng đối xử thậm tệ với cô thì cô lại càng nhớ đến anh Lưu của trước đây. Nhưng anh Lưu của cô đi lạc mất rồi, tới giờ vẫn không muốn quay trở lại.

Cũng may là buổi chiều cô được nghỉ, không phải đi làm nữa, cô có thể quay về biệt thự, tự mình lén lút liếm lành vết thương của mình.

Đương nhiên Nhan Nhã Tịnh cũng không có quá nhiều thời gian để than thở dằn vặt. Bởi vì tối ngày hôm nay cô và Tô Thu Quỳnh còn phải làm người mẫu cho Lê Mặc.

Lô quần áo đầu tiên do Lê Mặc thiết kế đã được tung ra thị trường, hiện giờ họ vẫn chưa mở cửa hàng thực tế mà chủ yếu là kinh doanh trên mạng.

Những bộ quần áo này đã được đặt hàng trước hết sạch ngay trong đêm khi ảnh mẫu được đăng trên sàn mua sắm. Không nghi ngờ gì nữa, thực lực của Lê Mặc đã được công chúng tán thành, Nhân Gian đã có một bước mở đầu rất tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play