Chương 1191

Nhưng người đàn ông trước mắt quá cao quý nhã nhặn, quá vô hại, lại thêm lần trước trong tiệc giao lưu, anh ta đã giải vây giúp cô, lời bất lịch sự như vậy cô vẫn thật không nói ra được.

“Cậu Thẩm, thật là ngại quá, lát nữa tôi còn có việc, tôi phải đi trước …”

“Nhan Nhã Tịnh, thật không chịu nể mặt ăn với tôi bữa cơm sao?” Thẩm Quyện ý cười nhè nhẹ, trong giọng nói có sự bao dung, còn có sự bất đắc dĩ nhàn nhạt, “Nhan Nhã Tịnh, không cần nghĩ quá nhiều, cứ coi như bạn bè bình thường ăn bữa cơm thôi, tôi nhớ lần trước em có nói, sau này có cơ hội sẽ mời tôi ăn cơm.”

Đầu óc Nhan Nhã Tịnh có chút ngắt mạch, trước kia cô thật sự có nói qua lời này với Thẩm Quyện sao?

Nếu cô thật sự có nói qua, bây giờ cô lại phủi mông bỏ đi thì đúng thật có chút hơi quá nhỉ!

Hơn nữa, có vài chuyện, cô dường như cũng nên nói rõ với Thẩm Quyện.

Nhan Nhã Tịnh trầm mặc trong chốc lát, nhẹ giọng nói với Thẩm Quyện, “Cậu Thẩm, bữa cơm này tôi mời anh.”

“Được.” Thẩm Quyện cũng không tranh giành với Nhan Nhã Tịnh, chỉ là khẽ kéo kéo môi.

Nhan Nhã Tịnh không phải là kiểu người đặc biệt tự kỉ, sẽ cảm thấy vô duyên vô cớ mà đàn ông trên toàn thế giới đều thích cô. Nhưng hảo cảm của Thẩm Quyện đối với cô, thể hiện quá rõ ràng, cho dù cô có chút chậm chạm trong chuyện tình cảm đi nữa, cũng có thể cảm nhận được.

Nghĩ tới những tin đồn che trời lấp đất liên quan giữa cô và Thẩm Quyện trên mạng, Nhan Nhã Tịnh tính đi thẳng vào vấn đề luôn.

“Cậu Thẩm, gần đây trên mạng có rất nhiều bài báo không đúng sự thật liên quan đến chúng ta, tôi cảm thấy, anh nên đi làm sáng tỏ một chút.”

Nhan Nhã Tịnh cười khan một tiếng, nói tiếp “Anh xuất sắc như vậy, bị những tin tức không đúng sự thật đó liên luỵ, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc anh tìm đối tượng đấy!”

“Không sao cả, thanh giả tự thanh.” Thẩm Quyện vẫn cười đến nhẹ nhàng ôn hoà như cũ, giống như băng tuyết mới tan, khiến người ta cảm thấy thoải mái mà lại ấm áp đến nói không nên lời, giống như anh trai lớn thân thiện đáng yêu nhà bên vậy, khiến cho người ta làm sao cũng không cách nào ghét anh ta được.

Thật ra, điều Thẩm Quyện thật sự muốn nói với Nhan Nhã Tịnh là, truyền thông đưa tin đó, không phải là tin đồn, anh ta thật sự có ý với cô.

Nhưng anh ta có thể rõ ràng cảm nhận được, Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không có ý với anh ta trên phương diện đó, anh ta sợ anh ta quá thẳng thẳng bộc trực sẽ doạ cô chạy mất, chỉ có thể áp dụng sách lược vòng vo.

Lời này của Thẩm Quyện nói đến khoáng đạt lại chân thành, còn mang theo vài phần quang minh chính đại trăng sáng gió trong, ngược lại chặn cho Nhan Nhã tịnh không còn gì để nói.

Anh ta trông có vẻ không hề để ý đến những tin đồn trên mạng, nếu cô còn cứ tiếp tục bám lấy những tin đồn đó không buông, ngược lại có vẻ như cô là trọc giả tự trọc*. (“Trọc giả tự trọc” – kẻ dơ bẩn thì tự dơ bẩn, đối lại với câu “thanh giả tự thanh” – người trong sạch thì tự trong sạch ở câu trên, nên mình để luôn âm Hán Việt).

Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn rất xa cách với anh ta như cũ, Thẩm Quyện tự nhiên gắp thức ăn cho cô, “Nhan Nhã Tịnh, ở bên tôi, không cần phải căng thẳng như vậy, em cứ coi tôi như bạn bè bình thường nhất là được.”

Nhan Nhã Tịnh thật không quen ăn thức ăn mà người đàn ông khác gắp cho cô, cho dù xem nhẹ ý tốt của Thẩm Quyện thật không được lịch sự, cô cũng không định ăn lát cá sống đã được chấm gia vị trong cái đĩa trước mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play