Chương 1186

Minh Quân nhìn An Tình đang cuộn tròn dưới đất rối loạn kêu la, trong lòng cảm thấy thật vô tội nha!

Dáng vẻ này của An Tình, sao giống như kiểu anh ta muốn làm gì cô ta vậy nhỉ?

Khẩu vị của anh ta cũng không có nặng như vậy đâu có được không!

“An Tình, cô nghĩ nhiều rồi, tôi còn chưa đến mức đói khát ăn quàng đâu! Với đức hạnh này của cô, đụng vào cô, chỉ sợ tôi phải nôn cả ruột ra ngoài mất!”

Nếu Minh Quân đụng tới cô ta ngay trước mặt nhiều người như vậy, mặt mũi của An Tình không chịu được, nhưng anh ta nói lời này, càng khiến cô ta khó coi.

Cô ta hung ác nhìn chằm chằm Minh Quân, “Minh Quân, lời này của anh là ý gì? Anh coi thường tôi có phải không? Anh coi thường tôi, anh cho rằng tôi không coi thường anh chắc? Anh không tự đái một bãi mà soi xem mình là đức hạnh gì!”

“Minh Quân, đừng cho là tôi không biết, anh trước giờ luôn giúp Tô Thu Quỳnh! Anh giúp Tô Thu Quỳnh như vậy, có phải là tiện nhân Tô Thu Quỳnh đó dụ dỗ anh sau lưng anh Mục Hàng không? ! Hừ, anh và Tô Thu Quỳnh thật đúng đủ không biết xấu hổ, gian phu dâm phụ, cấu kết nhau làm việc xấu!”

“Bốp!”

Một tát của Minh Quân hung ác vung lên mặt An Tình, sức lực anh ta rất lớn, lại thêm ra tay không chút nể nang, đánh cho An Tình đầy miệng máu.

An Tình đau đến khoé miệng co rút, nhưng cô ta vẫn không muốn cứ thế mà nhận thua, “Minh Quân, chột dạ rồi phải không? Chuyện xấu xa của anh và Tô Thu Quỳnh, sớm muộn gì mọi người đều sẽ biết! Minh Quân, đừng cho là tôi không biết, anh thích Tô Thu Quỳnh, anh trước giờ luôn thích Tô Thu Quỳnh! Anh…”

Giọng nói của An Tinh đột nhiên ngưng bặt, Minh Quân lại hung ác vung một tát tới trên mặt cô ta, đau đến mức khiến cô ta trực tiếp nói không ra tiếng.

An Tình ra sức bụm lấy mặt mình, cô ta còn chưa kịp hoà hoãn lại một chút, cô ta đã thấy trong tay Minh Quân xuất hiện một con dao hàn quang lấp loé như ảo thuật biến ra.

“Minh Quân, anh muốn làm gì?”

An Tình lảo đảo lùi về phía sau, nhưng cô ta lùi không được mấy bước thì đã đụng phải tường, cô ta lùi cũng không lùi được nữa.

Minh Quân vốn là người không thích nói cười, gương mặt này của anh ta vừa lạnh xuống lại càng giống như được chân truyền của Chiến Mục Hàng, đáng sợ giống như La Sát.

Anh ta không nói chuyện, chỉ chế giễu mà nhìn An Tình, đột nhiên, anh ta nghiêng mặt, thổi một cái lên mũi dao sắc bén.

Thấy lưỡi dao sắc bén đó cách mình càng lúc càng gần, An Tình bị doạ đến muốn té đái.

Cô ta lẩy bà lẩy bẩy mở miệng, “Minh Quân, anh đừng có nổi điên! Nếu anh đám đụng tới tôi một chút, anh Mục Hàng sẽ không tha cho anh!”

“An Tình, chuyện đến nước này mà cô vẫn còn nằm mơ à! Cô hình như đã quên, người giao cô vào tay tôi, không phải ai khác mà chính là Đại ca!”

“Minh Quân, anh đừng qua đây! Anh đừng qua đây!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play