Chương 1147

Nhìn thấy bàn tay vươn tới của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh tức tối trực tiếp một tát đánh văng, cô tức thở hồng hộc nằm bò dưới đất, cô thà ôm ấp sàn nhà, cũng không muốn ôm ấp cái tên đàn ông thối không hiểu phong tình.

Từ ngày đầu tiên gặp lại Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn âm thầm nghĩ cách muốn dụ anh lên giường.

Cô muốn xác định chắc chắc quan hệ giữa bọn họ, để anh dù muốn đổi ý cũng không có cơ hội.

Nhưng mà hiện giờ…

Hừ!

Còn sinh con cơ đấy!

Anh đều quăng ngã cô rồi, sinh quả bóng ý!

Đây là lần thứ mấy anh quăng ngã cô rồi? Hừ!

Nhan Nhã Tịnh tức giận nghĩ, loại đàn ông không hiểu phong tình này, nên phải cả đời cô độc! Cả đời cô độc!

“Nhan Nhã Tịnh…”

Lưu Thiên Hàn nhìn thấy gương mặt nhỏ tức phụng phịu của Nhan Nhã Tịnh, anh biết là cô giận rồi, nhưng anh sống bao nhiêu năm nay, còn thật không biết phải dỗ dành phụ nữ thế nào.

Anh chỉ biết vụng về vươn tay, giải thích với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, vừa rồi anh không phải cố ý, anh…”

“Anh Hai, anh không cần giải thích!” Nhan Nhã Tịnh tức thở hồng hộc trừng mắt với anh, giống như một con thú nhỏ bị nhổ lông vậy, “Em biết anh không muốn sinh con với em, anh cũng không muốn chạm vào em! Anh không muốn chạm vào em thì cứ nói thẳng, làm gì mà phải quăng ngã em?!”

“Có thể anh cảm thấy da mặt em khá dày, nhưng em cũng cần mặt mũi! Anh yên tâm, anh không muốn chạm vào em, em tuyệt đối sẽ không cưỡng ép làm khó! Cả đời này, chúng ta yêu đương theo kiểu Platonic đi!”

Nói đoạn, Nhan Nhã Tịnh tính bò dậy từ dưới đất, có khí phách một lần, gạt Lưu Thiên Hàn qua một bên, để anh sâu sắc kiểm điểm một lần lỗi lầm của bản thân.

Yêu đương kiểu Platonic…

Khoé miệng Lưu Thiên Hàn co giật mấy cái, trước kia anh còn thật tính Platonic cả đời với Cung Tư Mỹ, nhưng trước mặt Nhan Nhã Tịnh, anh vẫn đúng thật không thể Platonic nổi.

Đối với Cung Tư Mỹ, bất luận cô ta có bày tỏ hảo cảm thế nào, anh cũng không có một chút xúc động muốn chạm vào cô ta nào, nhưng Nhan Nhã Tịnh, cho dù nhìn thấy bộ dạng tức giận này của cô, anh đều muốn đè cô xuống dưới thân, hung hăng xoa nắn.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Nhan Nhã Tịnh bò dậy mấy lần, mắt cá chân càng đau, mãi không thể từ dưới đất bò dậy nổi.

Cú ngã vừa nãy vốn dĩ đã đủ mất mặt rồi, bây giờ lại bò ở dưới đất không dậy nổi, Nhan Nhã Tịnh thẹn quá hoá giận.

Cô dứt khoát không thèm cố gắng từ dưới đất bò dậy nữa, trực tiếp xoay người, tiếp tục nằm bò trên sàn, đưa cho Lưu Thiên Hàn một bóng lưng tức tối.

Lưu Thiên Hàn bất đắc dĩ thấp giọng cười, anh tốt tính nửa quỳ dưới đất, nhẹ nhàng cẩn thận ôm Nhan Nhã Tịnh vào lòng.

Nhan Nhã Tịnh kiêu ngạo hừ hừ một tiếng, muốn giãy ra từ trong lòng Lưu Thiên Hàn, nhưng sức lực của Lưu Thiên Hàn rất lớn, anh căn bản cũng không để cô có cơ hội giãy ra, giãy đến cuối cùng, cô cũng chẳng còn bao nhiêu cáu kỉnh nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play