1

CHƯƠNG 1081

“Cung Tư Mỹ, trên đời này, không có ai rời bỏ ai thì sẽ không sống nổi.” Lưu Thiên Hàn bước tiếp ra khỏi phòng: “Cung Tư Mỹ, giữ gìn sức khỏe!”

“Anh Gia Thành, em không cho phép anh đi!”

Cung Tư Mỹ bước vội đến trước mặt Lưu Thiên Hàn, cô ta chỉ vào vết sẹo trên bụng mình: “Anh Gia Thành, anh nhìn đi! Vết sẹo này là vì cứu anh đấy!”

“Lần đó vì cứu anh mà bụng em gần như bị đạn bắn xuyên qua, tử cung của em bị tổn thương nghiêm trọng, sau này rất có thể sẽ không được làm mẹ nữa, anh Gia Thành, anh nhìn em đi, nhìn em đi!”

“Em vì anh mà đánh đổi biết bao nhiêu thứ, em vì anh mà làm tất cả mọi chuyện, tại sao anh lại bị Nhan Nhã Tịnh mê hoặc, không thèm để ý đến em!”

Những giọt nước mắt lăn xuống từ khóe mắt Cung Tư Mỹ, hệt như chuỗi ngọc bị đứt đoạn, thấy tầm mắt Lưu Thiên Hàn dừng trên vết thương của mình, nước mắt cô ta càng rơi nhiều hơn.

“Anh Gia Thành, vì anh mà em không màng đến tính mạng của mình, còn Nhan Nhã Tịnh thì sao, cô ta đã làm được gì cho anh? Trong lòng cô ta hoàn toàn không có anh, cô ta theo đuổi anh, bám lấy anh chỉ vì vẻ bề ngoài của anh giống hệt với anh Cửu thôi! Anh Gia Thành, Nhan Nhã Tịnh chỉ xem anh là kẻ thế thân mà thôi!”

“Chỉ có mình em, trên đời này chỉ có mình em là thật lòng với anh! Em thà hy sinh mạng sống của mình để anh được sống tốt! Anh Gia Thành, anh đừng hiểu lầm, không phải em muốn lôi chuyện ơn nghĩa ra để bắt anh báo đáp, chỉ là em sợ sẽ mất anh thôi!”

“Cung Tư Mỹ, món nợ ân tình tôi nợ cô, tôi nhất định sẽ trả.”

Lưu Thiên Hàn dời tầm mắt khỏi vết sẹo của Cung Tư Mỹ: “Nhưng vẫn phải chia tay!”

Cung Tư Mỹ cười trong cay đắng, cô ta đứng đơ tại chỗ, giọng nói vừa đáng thương vừa bất lực: “Anh Gia Thành, anh thích Nhan Nhã Tịnh đến vậy sao? Thích đến nỗi ngay cả bản thân bị cô ta xem như thế thân của anh Cửu, anh cũng không bận tâm?”

Lưu Thiên Hàn bất giác cau mày, một người cao ngạo như anh dĩ nhiên không muốn làm kẻ thế thân của người khác.

Nhưng Nhan Nhã Tịnh đã nói anh là anh, không thể thay thế, cô yêu con người anh chứ không phải yêu thế thân của ai đó.

Đã quyết định đến với Nhan Nhã Tịnh thì tất nhiên anh sẽ tin tưởng cô.

“Cung Tư Mỹ, Nhan Nhã Tịnh sẽ không bao giờ xem tôi là kẻ thế thân, tôi tin cô ấy!”

Nghe từng câu từng chữ khẳng định chắc nịch của Lưu Thiên Hàn, trong nháy mắt trái tim Cung Tư Mỹ buốt giá đến nỗi thay hình đổi dạng.

Anh tin tưởng Nhan Nhã Tịnh đến vậy sao? Tin đến nỗi cô ta nói đại một câu, anh cũng tin tưởng tuyệt đối?

Phải rồi, anh rất tin tưởng Nhan Nhã Tịnh.

Lần trước cô ta thuê người hãm hại Nhan Nhã Tịnh, thậm chí tự làm mình bị thương nặng mà anh vẫn không tin là Nhan Nhã Tịnh cho người hại cô ta.

Mắt Cung Tư Mỹ ngấn lệ, nhìn bóng dáng Lưu Thiên Hàn dứt áo rời đi. Chốc lát sau, cô ta ra sức lau khô nước mắt.

Anh rất tin tưởng Nhan Nhã Tịnh chứ gì? Cô ta muốn nhìn xem đến khi anh tận mắt chứng kiến Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng bắt tay phản bội mình, anh còn tin tưởng Nhan Nhã Tịnh được nữa không!

Nghĩ vậy, trong đôi mắt đầy hận thù của Cung Tư Mỹ cuối cùng cũng lộ ra ý cười.

Cô ta xoay người, cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play