Chương 214
Sau đó cô thấy anh nhếch khóe môi một chút, giọng nói ấm áp tựa vầng thái dương lọt vào tai tất cả những ai có mặt tại đây.
“Tôi chưa có bạn gái nhưng…” Đôi mắt anh vẫn dán chặt vào khuôn mặt xinh đẹp ấy, ngón tay không tự chủ gõ nhẹ vào đùi mình vài cái. “Tôi có người trong lòng.”
Nụ cười trên mặt Hàm Hi Họa hoàn toàn tắt ngúm, thậm chí cả cơ mặt cũng căng cứng.
Cô biết có nhiều ánh mắt mang theo đủ loại tò mò, ngờ vực nhìn chằm chằm vào mình nhưng cô không thể hành động bộc phát. Nếu lúc này cô bỏ đi thì chính là nhận mình là cô gái trong lời Hàn Dĩ Ngôn nói. Cô có chút khó chịu lườm anh một cái rồi chuyển dời tầm mắt đến đống lửa đang tàn dần.
Emily bỗng kéo tay của Hàm Hi Họa, cô ấy dùng vẻ mặt khó tin mà quan sát cô một lượt lại liếc Hàn Dĩ Ngôn hai giây. “Cô với anh đẹp trai đó quen biết sao?”
Hàm Hi Họa nghĩ cũng chẳng cần giấu diếm gì nữa, cô gật đầu hơi uể oải đáp. “Nhưng không thân quen đâu.” Nghĩ nghĩ cô lại bổ sung. “Tôi đã có chồng.”
“wow.” Vẻ mặt Emily còn sống động hơn lúc nãy.
Hàm Hi Họa buồn cười lại cho rằng cô nàng không tin liền nhấn mạnh. “Thật đấy. Tôi yêu chồng mình lắm.”
Sau đó Emily ôm lấy hai má bầu bĩnh của chính mình chớp chớp mắt ra vẻ vô cùng ngưỡng mộ Hàm Hi Họa.
Thật sự là một cô gái đáng yêu mà.
Câu trả lời trực tiếp của Hàn Dĩ Ngôn đã đánh vỡ trái tim mới chớm nở của bao thiếu nữ, có người biết đến danh tiếng của anh nên lén lút chụp tấm hình rồi dùng nick phụ đăng lên weibo khóc lóc thần tượng đã có người thầm mến rồi. Quả nhiên bài đăng này mau chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng, cũng có một số người bày tỏ sự không hài lòng khi chủ tus xâm phạm quyền riêng tư của người khác.
Chỉ là không quá một tiếng đồng hồ bài đăng này đã bị đá bay không còn chút vết tích.
Trao đổi số điện thoại với Emily xong cả hai tạm biệt nhau, một cơn gió mạnh thổi qua như rạch cắt da thịt, Hàm Hi Họa nổi một tầng da gà, cô hít hít mũi hai cái định trở về phòng khách sạn.
Chợt có một nguồn nhiệt ấm áp phủ trên vai, Hàm Hi Họa giật mình xoay người liền thấy rõ khuôn mặt anh tuấn của Hàn Dĩ Ngôn, cô lại đảo một lượt không thấy bạn của anh đâu.
Dù sao cũng không nên dùng áo của người đàn ông này, cô định cởi ra trả lại nhưng Hàn Dĩ Ngôn đã nhanh tay giữ chặt lại bàn tay của cô. Tay anh không hiểu sao rất ấm, Hàm Hi Họa lui ra sau một bước không nghĩ tới còn xui xẻo đến mức này.
Một vòng tay như gọng kìm đã kịp thời siết chặt lấy eo cô, cả người Hàm Hi Họa được anh ôm trong ngực.
“Tôi có ăn thịt em đâu.” Giọng nói của anh tràn đầy vẻ bất lực nhưng cũng đặc biệt dịu dàng.
Hứa Ngạn Thâm dựa vào thân cây dừa rít thuốc liên tục, ở vị trí của anh ta có thể nhìn thấy rõ cảnh tượng đôi nam nữ đang như mèo vờn chuột ở xa xa. Anh cười khẩy một tiếng rồi bực bội rời đi.
“Đi dạo với tôi một lúc.” Hàn Dĩ Ngôn cũng biết bản thân mình vừa rồi là cố ý chiếm tiện nghi người ta, sắc mặt hơi mất tự nhiên, anh ho khan hai tiếng bước lên trước. Anh rõ cô sẽ đồng ý.
Hàm Hi Họa rối rắm, cô vò tóc đi theo sau anh.
“Này… anh đi nhanh vậy.” Cô bực bội hét lên tỏ vẻ bất mãn, cái này mà gọi là đi dạo á. Là hành hạ cô thì có.