CHƯƠNG 1007
“Nghe!” Tưởng Tử Hàn ấn điện thoại tới trước mặt cô: “Nếu anh ta hẹn em gặp mặt, kiên quyết từ chối! Giữa hai người ngoài chuyện ly hôn có thể nói, những chuyện khác đều không cần thiết để nói!”
Tống Hân Nghiên tức muốn chết.
Điện thoại vẫn đang đổ chuông.
Cô gắng sức muốn rút tay ra.
Tưởng Tử Hàn lại nắm chặt không chịu buông.
Hai người đối đầu.
Cuối cùng cuộc gọi vẫn được nghe, có điều là Tưởng Tử Hàn ấn nút nghe.
Anh không chỉ thay cô nghe điện thoại, còn mở loa ngoài.
Giọng nói dịu dàng của Dạ Vũ Đình lập tức truyền ra từ trong điện thoại: “Hân Nghiên, buổi tối gặp mặt đi.”
Sắc mặt của Tống Hân Nghiên lạnh lùng, mắt phun lửa, hằn học trừng mắt Tưởng Tử Hàn, lời lại nói với Dạ Vũ Đình ở đầu dây bên kia: “Có chuyện gì, nói thẳng trong điện thoại đi.”
“Trong điện thoại một chốc một lát sẽ không nói rõ được. Đề nghị hôm đó của em anh đã suy nghĩ rồi, anh tiếp tục giúp em thăm dò tin tức ở chỗ Tống Thanh Hoa, nhưng trong phiên tòa cuối cùng, hy vọng em có thể đổi lời khai, nể tình sự chân tình của anh dành cho em, tha cho người nhà của anh…”
Mắt của Tống Hân Nghiên cuối cùng trợn trừng lên, ánh mắt lóe lên, cụp mắt nhìn màn hình điện thoại: “Không cần nữa. Dạ Vũ Đình, nể tình chúng ta là vợ chồng trên danh nghĩa, chuyện tôi có thể làm nhiều nhất là không kéo anh xuống nước.”
Dạ Vũ Đình cười ở trong điện thoại: “Hân Nghiên, em nói gì thế. Đâu phải là anh hại em, em còn muốn kéo anh xuống kiểu gì, anh…”
“Anh hiểu lầm rồi.” Tống Hân Nghiên cắt ngang lời của anh ta: “Dạ Vũ Đình, tôi đã nghĩ kĩ lại rồi, nếu tôi tha cho người nhà của anh, Tống Thanh Hoa thông minh như vậy, chắc chắn cũng sẽ đoán được giữa chúng ta có giao dịch, với tính cách tàn độc đó của bà ta, cũng tuyệt đối sẽ không tha cho anh. Vậy nên chuyện này vẫn là thôi đi.”
Đầu dây bên kia đột nhiên rơi vào khoảng lặng.
Tống Hân Nghiên cũng không muốn tiếp tục tốn tâm tư đoán anh ta đang nghĩ cái gì, tiếp tục nói: “Thỏa thuận ly hôn anh ký xong thì cho người đưa tới hoặc ship tới cho tôi. Nếu anh kiên trì không đồng ý ly hôn, vậy tôi cũng chỉ có thể làm theo trình tự tư pháp.”
“Hân Nghiên…”
Dạ Vũ Đình còn muốn nói cái gì đó, nhưng Tống Hân Nghiên không cho anh ta cơ hội, trực tiếp cúp máy.
Ở đầu dây bên kia.
Dạ Vũ Đình nghe tiếng ‘tút tút’ truyền ra từ trong điện thoại, tức giận đến mức ‘bụp’ một tiếng, trực tiếp đập điện thoại.
“Tiện nhân! Cô ta thật sự coi mình thành kẻ tầm thường rồi! Mình tốn hết tâm cơ mới giữ cô ta ở bên cạnh, sao có thể buông tay như vậy!”
Tống Hân Nghiên, ly hôn, em mơ đi!
Cả đời này, em muốn thoát khỏi bên cạnh anh, trừ phi anh chết!
…
Giáo sư Ellis và nhóm của ông ta đã làm một loại kiểm tra và bài test với Thẩm Hoài Ngưng.