Chương 991
…
Đêm.
Tống Mỹ Như thuê một căn hộ ở thủ đô tên Lam Kiều Biệt Uyển.
Cô ta nhậu nhẹt với đám bạn xong thì về nhà, say bí tỉ bấm mật khẩu.
Vừa mở cửa ra, một lực đạo bất ngờ xuất hiện sau lưng đẩy cô ta vào nhà.
“Đứa nào dám đẩy bà đấy?”
Tống Mỹ Như loạng choạng một hồi mới đứng vững, tức giận quay đầu lại xem thử.
Tống Hân Nghiên và Khương Thu Mộc lần lượt vào nhà.
“Cạch!”
Cánh cửa khép lại.
Tống Mỹ Như lập tức tỉnh táo hơn phân nửa: “Tống Hân Nghiên, Khương Thu Mộc! Bọn mày đến nhà tao làm gì? Cút ngay!”
Tống Hân Nghiên cười khẩy, cô đưa mắt nhìn Khương Thu Mộc.
Hai người không nói hai lời tiến lên trước.
Tống Mỹ Như say nên phản ứng hơi chậm lụt, bị Khương Thu Mộc giữ chặt hai tay.
Tống Mỹ Như hoảng sợ hét lên: “Bọn mày muốn làm gì? Tống Hân Nghiên, nếu mày dám làm bậy, tao…”
Tống Hân Nghiên lấy thuốc Cố Vũ Tùng đưa cho đổ ra lòng bàn tay rồi đổ xuống cổ họng Tống Mỹ Như.
“Không!”
Tống Mỹ Như trợn to hai mắt: “Mày cho tao ăn thứ gì đó?”
“Chị sẽ biết ngay thôi.”
Tống Hân Nghiên cười, nhặt vớ của Tống Mỹ Như rớt trên đất làm thành dây thừng trói cô ta lại rồi đạp cô ta vào phòng khách khiến cô ta ngã lăn xuống đất.
“A!”
Tống Mỹ Như tức giận thét chói tai: “Tống Hân Nghiên, tao sẽ giết mày!”
“Ồn quá đi!”
Khương Thu Mộc ghét bỏ cau mày.
Cô ấy đang đứng ở huyền quan, trên tủ bên cạnh vẫn còn mấy đôi tất bốc mùi mà Tống Mỹ Như đã từng mang.
Khương Thu Mộc cầm chiếc tất bốc mùi lên vo lại rồi nhét thẳng vào miệng Tống Mỹ Như trong lúc cô ta đang la hét.
“Ừm… ừm…”
Tống Mỹ Như trừng mắt cảnh cáo hai người họ, nhưng mùi tất thối xộc vào khoang miệng và mũi khiến cô ta ghê tởm muốn ói.
Tống Hân Nghiên và Khương Thu Mộc nhàn nhã ngồi xuống sô pha, cô lấy điện thoại và giá treo trong túi xách ra đặt lên bàn trà đối diện với Tống Mỹ Như rồi mở chức năng quay video.
Tống Mỹ Như mới đầu còn cố gắng vùng vẫy la hét.
Hai phút sau, cô ta cũng đuối sức, một cơn nóng ran không thể chịu nổi và cảm giác trống rỗng bỗng xộc lên từ bụng dưới.