Chương 980

Vậy là có người đã xóa nhật ký trò chuyện của cô?

Những bức ảnh kia là từ đâu ra?

Cô mở điện thoại của Khương Thu Mộc ra lần nữa, tìm thời gian những bức ảnh kia được gửi đi. Đó là lúc cô trúng độc rượu phải nhập viện.

Tống Hân Nghiên thoát ra khỏi Zalo rồi lại xem lịch sử cuộc gọi của cô và Khương Thu Mộc.

Ngày hôm đó anh trai đã gọi cô rất nhiều lần nhưng cô không hề nhận được.

Về sau anh cô gọi điện thoại cho Đầu Gỗ.

Mà những cuộc điện thoại này là ngay trước lúc những bức ảnh kia được gửi đi.

Cuộc điện thoại duy nhất được nhận là sau khi những bức ảnh kia được gửi, và là Đầu Gỗ chủ động gọi cho anh trai cô.

Kết hợp với những lời nói mớ ban nãy của Khương Thu Mộc, cô liên kết mọi chuyện với nhau và lập tức hiểu ra.

Là Tống Mỹ Như gửi những bức ảnh kia đến để khiêu khích cô, lúc đó cô còn hôn mê chưa tỉnh, Đầu Gỗ nhận lời với anh trai cô, xóa hết những bức ảnh đó trước khi cô kịp nhìn thấy.

Đầu Gỗ không chỉ xóa ảnh mà còn xóa cả lịch sử trò chuyện của cô.

Vậy nên bao nhiêu ngày qua, cô không phát hiện ra chuyện gì bất thường.

Là như vậy! Nhất định là như vậy!

Khương Thu Mộc bị ốm đang nằm trên giường bệnh đã ngừng nói mớ, chỉ là thỉnh thoảng vẫn còn tiếng sụt sịt.

Tống Hân Nghiên bỏ điện thoại sang một bên, đau lòng nắm lấy tay của Khương Thu Mộc: “Cậu đúng là đồ ngốc!”

Mắt cô đỏ lên, trong lòng vừa đau đớn vừa tắc nghẹn.

Ngốc quá đi mất!

Cô chỉ cần hơi có chuyện gì thì cô ngốc này đã chạy nam chạy bắc, trong nước ngoài nước gì cũng chạy theo cô.

Vậy mà đến khi Đầu Gỗ gặp chuyện lại dè dặt giấu giếm, không dám cho cô biết.

Khóe mắt Tống Hân Nghiên lập tức đỏ lên, cô sụt sịt nói: “Tớ biết cậu thích anh tớ nhưng ông ngốc kia lại không biết tình cảm của cậu. Đầu Gỗ, cậu yêu thầm như vậy, mệt biết bao…”

Đương nhiên là Khương Thu Mộc không phản ứng lại.

Ánh mắt của Tống Hân Nghiên nhìn về phía hai chiếc điện thoại, nhớ lại những bức ảnh ban nãy cô vừa nhìn thấy.

Tống Mỹ Như muốn khiêu khích cô, anh trai lại muốn cứu vớt tình hình…. Không ngờ cuối cùng người thật sự bị tổn thương là Đầu Gỗ.

Cô nắm chặt bàn tay của Đầu Gỗ.

Có vẻ như Đầu Gỗ thấy đau, cô giãy ra.

Tống Hân Nghiên buông tay, cẩn thận xin lỗi Khương Thu Mộc: “Xin lỗi cậu, xin lỗi cậu.”

Tâm tư cô lại quay về nghĩ tới Tống Mỹ Như.

Cô nghiến răng, loại người quái thai như cô ta không biết trong lòng thâm độc, méo mó thế nào mà có thể ghen với anh trai ruột của mình, cuối cùng không tiếc hi sinh danh dự của hai người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play