Chương 957

Khương Thu Mộc vô cùng khổ sở, chuyển từng bức ảnh đó qua Zalo của mình, sau đó lại xóa tất cả hồ sơ Zalo về những bức ảnh đó trên điện thoại di động của Tống Hân Nghiên.

Khi thoát ra, cô ấy cũng thẳng tay chặn Zalo của Tống Mỹ Như và xóa bạn bè.

Lúc này mới lặng yên không một tiếng động đặt điện thoại lại tủ đầu giường.

Bệnh viện Thành Song.

Lúc Tống Dương Minh chạy tới, sắc mặt Tống Thanh Hoa tái nhợt, vô cùng tiều tụy nằm trên giường bệnh truyền dịch.

Trên trán bà ta dán băng gạc, băng gạc màu trắng bị máu chảy ra nhuộm đỏ một mảng nhỏ.

Nhìn thấy cháu trai bước vào, bà ta yếu ớt vẫy tay: “Lại đây ngồi, cô phải nghỉ ngơi vài ngày, chuyện bên công ty giao cho cháu xử lý nhé, nếu như có chuyện gì quan trọng không thể giải quyết được thì đến tìm cô.”

Tống Dương Minh nhíu mày ngồi xuống giường bệnh bà ta: “Cô à, đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao cô lại thành ra thế này?”

Trên mặt Tống Thanh Hoa hiện lên vẻ trào phúng, muốn nói lại thôi.

Cuối cùng thở dài một hơi: “Hân Nghiên dùng bình rượu đánh cô đấy.”

Sắc mặt Tống Dương Minh ngay lập tức thay đổi.

Quả nhiên trực giác của anh ấy không sai.

Tống Dương Minh buộc miệng thốt lên: “Hân Nghiên không sao chứ?”

Đôi mắt sắc sảo của Tống Thanh Hoa lóe lên vẻ khó chịu.

Những người bình thường nghe bà nói vậy, họ sẽ vô thức hỏi bà có sao không, nhưng cháu trai cả của bà lại…

Tống Thanh Hoa săm soi đánh giá Tống Dương Minh, trong đầu đột nhiên nhớ lại những gì Tống Mỹ Như nói lúc trước Tống Hân Nghiên dụ dỗ Tống Dương Minh, mà Tống Dương Minh cũng thích Tống Hân Nghiên.

Quả nhiên…không có lửa làm sao có khói.

Tống Thanh Hoa nheo đôi mắt sắc sảo lại, không vạch trần: “Hân Nghiên muốn gặp cô, nhưng dạo gần đây cô bận nên không để ý tới được. Hôm nay tình cờ rảnh nên rủ con bé đi ăn lẩu cùng nhau. Con bé uống say rồi đánh cô… sau đó Tưởng Tử Hàn đưa con bé đi rồi.”

Mặc dù không có quá trình cụ thể, nhưng những lời này lại cung cấp đủ không gian cho người ta tưởng tượng.

Tống Dương Minh và Tống Hân Nghiên lớn lên cùng nhau, anh tự biết em gái mình là người như thế nào và tính cách ra làm sao.

Anh không tiện nghi ngờ Tống Thanh Hoa, nhưng những lời này lại khá khớp với lời của Khương Thu Mộc.

Mặc dù trong lòng Tống Dương Minh tràn đầy nghi vấn, nhưng anh ấy khôn ngoan không hỏi thêm nữa, chỉ nói: “Trước tiên cô hãy dưỡng bệnh cho tốt, chuyện của công ty cứ giao cho cháu, không cần lo lắng.”

Tống Thanh Hoa nhìn anh ấy một cách ân cần, gật đầu.

Sau khi Tống Dương Minh rời đi.

Tống Thanh Hoa tức giận, quét mọi thứ trên mặt bàn cạnh giường xuống đất.

“Được, được lắm! Tống Thanh Hoa tôi cả đời này chưa từng bị đánh như thế này, chứ đừng nói tới bị người ta khinh thường như thế!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play