Chương 931
“Ăn lẩu thì vẫn nên uống trà giải nhiệt mới tốt.” Dạ Vũ Đình đề nghị.
Tống Thanh Hoa nhìn anh ta: “Ăn lẩu nên uống cùng rượu, vậy thì mới có thể ăn ngon.”
Giọng nói của bà ta lạnh nhạt, vẻ mặt cũng rất hờ hững, nhưng trong đôi mắt lạnh lùng lại là vẻ kiên quyết không cho người khác từ chối.
Dạ Vũ Đình do dự một chút, rất nhanh liền có lựa chọn.
Anh ta đi cùng nhân viên phục vụ.
Tống Hân Nghiên đã để đũa xuống từ lâu.
Tống Thanh Hoa biết mục đích của chuyến đi này, cho nên lấy nhỏ thắng lớn, nói dăm ba câu liền nắm thóp cô.
Nhưng mà cô lại không thể từ chối.
Bởi vì cô muốn biết tất cả mọi chuyện có liên quan đến mẹ.
Mà chỉ có Tống Thanh Hoa mới có thể cho cô đáp án này.
Nhưng mà bây giờ rõ ràng là người phụ nữ này đang nói với cô rằng, bà ta không vui, cho nên muốn làm khó cô.
Chẳng những cô không thể từ chối mà còn phải nhẫn nhục chịu đựng, để mặc cho bà ta chơi vui.
Sau khi rượu với nồng độ cồn cao cùng với lẩu cay gấp đôi được mang lên, mùi vị cay nồng xộc thẳng vào mỗi.
Nhưng ba người ngồi trước bàn đều không có phản ứng.
Tống Thanh Hoa đích thân mở một chai rượu rót vào tách trà lớn rồi đẩy nó đến trước mặt Tống Hân Nghiên.
“Hân Nghiên, đừng khách khí.”
Không riêng gì rượu, mà thịt và rau trong nồi lẩu cay nồng cũng được gắp tới liên tục.
Cái chén trước mặt Tống Hân Nghiên đầy lên trông thấy.
Tống Thanh Hoa thỏa mãn nhìn kiệt tác của mình: “Chắc là cháu gái không thể nào không thích ăn đồ ăn mà cô gắp và rượu cô rót chứ hả. Hay là cháu không dám ăn những thứ cay nồng như thế?”
Tống Hân Nghiên nhìn chằm chằm vào cải và máy miếng thịt phủ đầy ớt đỏ trước mặt mình trong mấy giây, bỗng nhiên cười một tiếng: “Cô đã gắp cho, làm sao có thể không thích được.”
Cô nâng ly rượu lên: “Đừng nói là lẩu uống với rượu, cho dù núi đao hay biển lửa thì tôi cũng sẽ phục vụ cô mà. Cô, tôi kính cô.”
Tống Thanh Hoa mỉm cười nâng ly rượu lên cụng ly với Tống Hân Nghiên.
Tống Hân Nghiên uống hết rượu trong ly chỉ bằng một ngụm.
Mùi vị cay xè k,ích thích chạy thẳng vào trong dạ dày.
Cảm giác nóng rát đốt cháy dạ dày, cái nóng lan tràn khắp toàn thân.
Mặt Tống Hân Nghiên đỏ bừng, cố nén mới không ho khan vài tiếng.
Cho dù biết Tống Thanh Hoa muốn chỉnh cô, cô cũng nhất định phải mỉm cười đón nhận, không thể sợ hãi.
Tống Thanh Hoa thỏa mãn cong môi.