CHƯƠNG 752
Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, lúc Dạ Vũ Đình lấy lại tinh thần thì màn kịch đã kết thúc.
“Hân Nghiên.” Anh ta muốn đuổi theo.
“Đứng lại đó.”
Dạ Khải Trạch quát to.
Dạ Vũ Đình bất đắc dĩ dừng bước, quay đầu nhìn ba mình: “Ba à, chuyện này không có liên quan gì với Hân Nghiên hết.”
“Mày câm miệng lại.” Dạ Khải Trạch phẫn nộ nói: “Tao già rồi, nhưng không có hồ đồ, chuyện như thế nào tự mình biết.”
Ông ta ra lệnh: “Bây giờ hai đứa chỉ mới nhận giấy chứng nhận, còn chưa tổ chức hôn lễ, thiệp mời cũng chưa kịp gửi đi, thừa dịp hiện tại không có nhiều người biết, ly hôn ngay lập tức.”
“Ba à.”
“Không cần phải tiếp tục thương lượng về chuyện này.”
“Con sẽ không ly hôn.” Dạ Vũ Đình quật cường nhìn ba mình: “Cho dù chuyện này thật sự có liên quan tới Hân Nghiên thì đó cũng là do con không có bản lĩnh đối đầu với Tưởng Tử Hàn, lần thất bại này con nhận, nhưng mà con tuyệt đối không chịu thua, cũng sẽ không cam lòng như thế.”
“Thằng mất dạy.”
Dạ Khải Trạch tức giận run rẩy cả người: “Mày muốn khiến tao tức chết phải không hả!”
“Em ba à, nghe lời ba đi.”
Lúc này, Dạ Vũ Thành vẫn không lên tiếng đã mở miệng: “Công ty không phải của riêng gia đình chúng ta, không thể để một mình em quyết định được, em không thể bởi vì Tống Hân Nghiên mà khiến tất cả mọi người phải chịu liên lụy theo em.”
Sắc mặt Dạ Vũ Đình như đóng băng, bướng bỉnh nói: “Cho nên, chắc chắn em sẽ cho mọi người một lời giải thích.”
Anh ta nhìn ba và anh cả, hùng hổ thề thốt: “Ba, anh cả, mọi người hãy cho con chút thời gian, con nhất định sẽ nghĩ cách giải quyết nó, con sẽ thay đổi tình thế. Nếu như không làm được, con sẽ cút khỏi nhà họ Dạ, từ nay về sau sẽ không bước chân vào cửa nhà nhà họ Dạ thêm một bước nào nữa, như thế này có được chưa.”
Dạ Khải Trạch bị biểu cảm kiên quyết của con trai làm chấn động.
Lâm Tịnh Thi kinh ngạc quên cả khóc.
Chỉ có hai vợ chồng Dạ Vũ Thành là kinh ngạc trong giây lát.
Dạ Khải Trạch và con trai nhìn nhau mấy giây, sau đó gật đầu: “Được, ba cho con cơ hội lần này, nếu như con làm được thì ba sẽ lùi lại, làm một chủ tịch an nhàn, vị trí tổng giám đốc dành cho con. Nếu như con làm không được, vậy thì ly hôn với người phụ nữ đó, không có lựa chọn thứ hai.”
Dạ Vũ Thành đứng ở bên cạnh nghe thấy điều kiện bất công của ba mình, bàn tay im lặng không tiếng động siết chặt lại rồi nhanh chóng buông ra.
…
Tống Hân Nghiên chạy ra khỏi nhà họ Dạ, cô cứ chạy cứ chạy mãi, chạy đến mức tim đập nhanh như điên lên, hận không thể nhảy ra khỏi lồng ngực thì mới chịu dừng lại.
Cô khom người, chống tay lên gối, mặt nhìn xuống đất, đầu đầy mồ hôi, hơi thở nặng nề.
Mình nên làm gì đây?
Cô có thể làm cái gì?