CHƯƠNG 1247
Đang định giở trò nhây thì y tá bên ngoài lại gọi: “Cậu Cố, chủ nhiệm giục rồi ạ, mời anh lập tức qua bàn bạc quyết định phương án điều trị của bạn nhỏ Tưởng Minh Trúc, Tổng giám đốc Tưởng cũng đã tới rồi.”
Bị phá bĩnh, Cố Vũ Tùng không còn cách nào chỉ đành rời đi trước.
Lúc lưu luyến không rời quay người đi, trong lòng đã oán trách y tá không có mắt nhìn hàng ngàn lần rồi!
…
Trong phòng họp.
Đột nhóm chuyên gia giáo sư mặc blouse trắng ngồi quanh bàn họp hình chữ nhật.
Bầu không khí tại đây trầm lắng lạnh lẽo, mọi người không dám thở mạnh nhìn Tưởng Tử Hàn ngồi ở ghế chính.
Cố Vũ Tùng vẫn chưa tới.
Sắc mặt Tưởng Tử Hàn âm trầm, lạnh giọng cất lời: “Không đợi nữa, bắt đầu luôn đi.”
Slide được chiếu trên tường lập tức chuyển động, các báo cáo khám sức khỏe của Tưởng Minh Trúc xuất hiện bên trên.
Chủ nhiệm Nghiêm phụ trách công việc chữa trị chính cho Tưởng Minh Trúc cầm bút điều khiển vừa điều khiển slide, vừa giải thích bệnh tình của Tưởng Minh Trúc một cách chi tiết.
Lúc Cố Vũ Tùng tới, cuộc họp đã diễn ra được một lúc.
Tưởng Tử Hàn thản nhiên liếc mắt nhìn anh ta: “Tổng giám đốc Cố bận rộn nhiều việc, hoàn toàn không cần tới nghiên cứu thảo luận về bệnh tình, bây giờ chạy tới để đợi ăn cơm trưa à?”
Cố Vũ Tùng: “…”
Chậc!
Với cái miệng tổn thương người khác này của anh Hàn, rốt cuộc tại sao lúc đó Tống Hân Nghiên lại coi trọng anh ấy vậy!
Trong lòng Cố Vũ Tùng vô cùng nghẹn khuất, nhưng lại không thể giải thích được.
Anh ta cười đùa cợt nhả nói: “Có bận hơn nữa cũng không quan trọng bằng bệnh tình của con gái nuôi tôi được.”
Sau đó giơ tay lên ra hiệu chủ nhiệm cứ tiếp tục.
Tưởng Tử Hàn trầm mặt, không để ý tới anh ta nữa.
Chủ nhiệm Nghiêm nói xong về bệnh tình của Tưởng Minh Trúc rồi lặp lại phán đoán sơ bộ của bọn họ: “Tôi đã thảo luận với vài chuyên gia, với thể chất đặc biệt và sức đề kháng kém của cô bé, chỉ cần bất cẩn để bị k1ch thích một chút thôi cũng rất dễ khiến nội tạng bị viêm nhiễm chảy máu. Nhưng tình trạng kháng thuốc và dị tật máu bẩm sinh nhóm máu A Rh- của cô bé đã trở thành quả bom hẹn giờ, khả năng cao nguy hiểm đến tính mạng đều do hai nguyên nhân này…”
Về cơ bản cũng giống như những suy đoán Cố Vũ Tùng nói với Tống Hân Nghiên.
Sắc mặt của mọi người trong phòng họp đều nghiêm túc.
Chủ nhiệm Nghiêm lại đưa ra phương án điều trị thông thường nhất, cũng an toàn nhất: “Theo phương pháp điều trị của các ca bệnh trước đây, cách an toàn nhất là thay máu cuống rốn lấy tế bào tạo máu…”
Tung tích mẹ ruột của Tưởng Minh Trúc không rõ, đây là thông tin nhỏ lan truyền trong nội bộ Tưởng Thị.
Ở bệnh viện dưới quyền nhà họ Tưởng này, chỉ cần là người từng trải một chút thì đều biết cả.
Ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng nhìn sang Tưởng Tử Hàn.