CHƯƠNG 1129
Gợi lên vị giác, hấp dẫn không tả được.
Nhìn dáng vẻ sợ hãi hoảng hốt của người phụ nữ trước mặt, lúc này anh mới nhận ra mình vừa thất thố.
Tưởng Tử Hàn kìm chế lại cảm xúc, cau mày ôn hòa nói: “Xin lỗi, ban nãy anh không phải muốn nổi giận với em đâu. Chỉ là anh không nỡ để em tự mình nấu cho anh nên mới muốn ăn đồ có sẵn. Ai mà biết được…”
“Không trách anh đâu.”
Sở Thu Khánh mỉm cười chu đáo: “Là lỗi của em, trước khi tới em nên hỏi xem anh muốn ăn gì mới phải. Đi thôi, chúng ta về nhà, em nấu cho anh.”
Cô ta thở phào một hơi.
Cô ta rất sợ Tưởng Tử Hàn không đồng ý rồi quậy tung một trận ở nhà hàng.
Anh thì không sao, dù sao anh cũng bị bệnh, có thể giải thích được.
Nhưng Sở Thu Khánh cô ta thì mất mặt.
Chỉ sợ quậy xong, hai người còn chưa đi ra khỏi nhà hàng thì tin tức đầu đề ngày mai đã xuất hiện bóng dáng của hai người rồi.
Hơn nữa…
Sở Thu Khánh siết chặt túi xách.
Trong túi cô ta còn mang theo thuốc của Charles.
Tuy rằng bầu không khí nhà hàng rất tốt, nhưng khắp nơi đều có camera, cô ta muốn bỏ thuốc cũng không dễ dàng.
Nhưng lúc ở nhà thì khác…
Nghĩ đến đây, sự bực bội trong lòng Sở Thu Khánh hoàn toàn biến mất, ý cười trên mặt tươi tắn quyến rũ.
Hai người lái xe quay về trang viên.
Sở Thu Khánh xách túi đi vào trong phòng bếp.
Phòng bếp của trang viên lớn y như nhà bếp của nhà hàng vậy.
Dụng cụ nhà bếp sáng sủa hệt như những món đồ được bày bán trong tủ trưng bày của trung tâm thương mại.
Từ nhỏ Sở Thu Khánh đã ăn sung mặc sướng, đừng nói là xuống bếp, ngay cả phòng bếp cũng chưa tự mình vào bao giờ.
Cô ta nhìn hàng đống thứ không thể gọi tên ngoài nồi bát thìa mà đau cả đầu.
Vậy là bèn vẫy tay gọi đầu bếp tới: “Biết nấu mì nước không?”
Đầu bếp vốn dĩ đang sẵn sàng chờ đợi được trổ tài: “… Biết ạ!”
“Tốt lắm.” Sở Thu Khánh hài lòng mỉm cười: “Nấu một bát mì nước, chỉ cho chút mỡ heo cùng với vài ba cọng rau xanh, rắc thêm chút hành lá, rồi ốp thêm một miếng trứng chiên một mặt là được.”
Bởi vì Tưởng Khải Chính đã quen với đồ trong nước nên đầu bếp nấu món trong nước ở trang viên là nhiều nhất, nguyên liệu cũng rất đầy đủ.
“… Vâng.”
Đầu bếp rụt rè đáp.
Càng là món ăn đơn giản thì càng thử thách kỹ năng nấu nướng.